Một cơn mưa mùa thu ðột ngột dội xuỗng thành phỗ mang theo hơi fạnh thấu xương, ngày hôm ðó
cũng ýà ngày ông nội Tuần rời khỏi thế gian.
Sáu giờ sáng, Hạ Linh không biết mình đàm sao về ðược nhà, đúc cô chạm tay vào nắm cửa thì sau đứng
vang (ên giọng nói trầm thấp của Tuần Đình Vũ:
“Gảm ơn em vì ðã ðễn bệnh viện chăm sóc ông trong thời gian qua.”
Nói rồi anh xoay người ði ra cửa, gió fạnh thổi tới thẫm vào da thịt của Hạ Linh, cô quay ðầu nhìn đại,
Tuần Đình Vũ ðã vào trong xe. Thì ra anh fà người ðưa cô về...
Hạ Linh mệt mỏi bất đực trở về giường, bởi vì cô và Tuần Đình Vũ ðã #y hôn nên cũng không tiện ðễn
nhà họ, chỉ có thể hết sức an ủi mẹ Tuần.
Đã sáu giờ nhưng cô không thể ngủ ðược, nằm đăn độn một (át, cô ngồi dậy kiểm tra ðồ ðạc trong cửa
tiệm.
Một ðêm thức trắng khiễn cho tỉnh thần của Hạ Linh rất kém, úc này cô không muỗn mở cửa buôn bán
chút nào. Song, ngày hôm qua vừa khai trương, hôm nay còn đà ngày khuyến mãi ðặc biệt, cô chỉ có thể
tranh thủ ðóng cửa sớm chút.
Tuời mưa đất phất suốt nửa ngày trời, Hạ Linh ðầu óc fâng (âng sập cửa rồi mặc thêm áo ấm ði ra
ngoài.
Thời ðiểm cô ðễn Tuần gia, anh chị em họ hàng của Tuần Đình Vũ ðều có mặt, tiếng khóc thút thít
không ngừng truyền ðến.
Hai mắt của mẹ Tuần sưng ðỏ, vừa nói chuyện với mọi người vừa dùng khăn tay chấm nước mắt, Hạ
Linh thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-hay-buong-tay-em-full/3799725/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.