Nét hạnh phúc trên khuôn mặt Hạ Linh làm cho Trần Đình Vũ cảm thấy hối hận đến nỗi muốn xé bỏ tờ giấy mà cô ðang giữ, thế nhưng... anh lấy đâu ra tư cách để tiếp tục ở bên cạnh cô? Ba ngày trước Trần Đình Vũ đã cho người tìm đến khách sạn và yêu cầu xem camera an ninh. Bởi vì liên quan tới vấn đề bảo mật thông tin khách hàng nên họ từ chối, anh phải trực tiếp qua đó mới có thể liên hệ với chủ nhân tòa cao ốc kia.
Trợ lý kiểm tra xong hết thảy dữ liệu thì báo lại với anh rằng:
"Sếp, sau khi Tần Phong đưa cô ấy vào phòng thì chỉ ở đó khoảng năm phút..."
Nên bọn họ căn bản không có làm gì cả, Trần Đình Vũ đã đổ oan cho Hạ Linh.
Cảm giác của cô khi đó đại khái là tủi nhục và uất hận nhỉ? Cô hận anh cũng phải thôi, anh hành động như một tên đàn ông khốn kiếp luôn tự cho là đúng, chẳng thèm cho người khác cơ hội giải thích.
Trần Đình Vũ cảm thấy tội lỗi và bắt đầu trằn trọc trên giường, sở dĩ anh không trở về là vì trốn tránh, nào dám đối mặt với cô.
Mãi mới chờ đợi Trần Đình Vũ buông tha cho mình, mang ðồ
đồ đến cần nhận Đ
ạ Linh một đi không ngoảnh
1 căn nhà mà ông nội tặng, chuẩn bị bắt đầu cuộc sống mới tươi đen, 1 đầu lại
Cô gọi dịch vụ đến
EN
Trần Đình Vũ cứ ngồi trên şofa ðến tận khi mọi người rời đi hết, shipper ði ra đi vào chào hỏi mà anh không hề động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-hay-buong-tay-em-full/3799714/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.