Trần Đình Vũ nghe đến đấy thì cũng hiểu được phần nào, anh không phải người ngu, hẳn là Hạ Linh dị ứng với tôm rồi. Giờ nghĩ lại, mặc dù cô luôn nấu những món anh thích nhưng chú ý một chút thì sẽ phát hiện ra ngay, anh chưa từng nhìn thấy tôm trong thực đơn bao giờ.
“Xin lỗi, con không biết.” Trần Đình Vũ nói: “Để con gọi đồ bên ngoài.”
Hạ Linh cúi đầu nhìn chằm chằm vào tấm chăn trên người, giấu đi nỗi buồn trong ánh mắt. Cô sắp không khống chế được cảm xúc của mình nữa rồi, cảm giác đau đớn như bị ai xé rách tim gan này thật khó chịu!
Bọn họ là vợ chồng, chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa nên hiển nhiên chuyện cô thích cái gì, ghét cái gì Trần Đình Vũ sao có thể biết chứ? Trần Đình Vũ vừa mới cầm điện thoại lên ấn mua một phần cơm mới thì trợ lý nhắn tin bảo anh sắp đến giờ hẹn với đối tác, anh chỉ có thể nói:
“Mẹ, con đi trước đây.”
“Mới tới chưa được ba mươi phút mà mày đi đâu vậy?”
“Buổi tối có hẹn với khách hàng.”
Nghe anh nói vậy, Hạ Linh giữ tay mẹ chồng rồi khuyên bảo:
“Không sao đâu mẹ, anh ấy đến thăm con là được rồi, công việc quan trọng hơn mà.”
Bà Trần không ngờ con trai mình lại là loại người vô tâm vô tình như vậy, cũng nhờ con dâu ngăn cản bà mới không nổi điên lên chửi con trai.
“Nhìn Hạ Linh đi, con bé hiểu chuyện biết bao nhiêu, vậy mà mày không biết trân trọng.”
Trần Đình Vũ nói với bà, cũng thể hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-hay-buong-tay-em-full/3799694/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.