Hình đã phải trôi qua hai tháng rồi Bạch Tử Dương mới chợt nhận ra có cái gì đó không đúng, anh không thấy Hà Di Dương gọi cho anh nữa, cô cũng không đến đây tìm anh.
Bình thường một tháng sẽ đến hai lần, nhưng mà cô không đến lại không gọi điện, anh còn chưa giải thích cô nghe chuyện tin đồn nữa.
Bạch Tử Dương cầm lấy điện thoại ra gọi cho cô, nhưng tiếng kết nối không hề vang lên, anh sa sầm mặt cô kéo anh vào danh sách đen sao? Bạch Tử Dương mở wechat lên xem rốt cuộc cô đã xoá kết bạn thì kh nào vậy?
Rốt cuộc xảy ra chuyện gì rồi chứ.
Anh đành gọi cho Bạch Tĩnh Anh, nếu hỏi chị anh chắc chắn chị ấy sẽ biết được.
“ Alo chị! ” Giọng anh có chút gấp gáp.
Nhưng Bạch Tĩnh Anh lại vô cùng bình thản “ Chuyện gì? ”.
“ Chị Di Dương có đến tìm chị không? Em không gọi được cho chị ấy ” Bạch Tử Dương đứng ngoài ban công kí túc xá anh lên tiếng gấp gáp.
Nhưng câu trả lời của Bạch Tĩnh Anh lại khiến Bạch Tử Dương chết sững “ Đừng gọi nữa, cậu ấy đi công tác từ tháng trước rồi, mấy hôm trước còn gọi nói vừa đi xem mắt ” câu cuối là do Bạch Tĩnh Anh bịa muốn doạ Bạch Tử Dương.
Bạch Tử Dương liền bật cười “ Có phải chị ấy nói chị ấy lại từ chối đúng không? ” lần nào cô đến tìm anh đều nói như vậy, mẹ cô bắt cô đi xem mắt lần nào cô cũng từ chối người ta.
“ Không có! Cậu ấy đồng ý rồi ” Bạch Tĩnh Anh vô cùng bình thản nói.
Nhưng đó là một cú sốc đối với Bạch Tử Dương, cô xem mắt đồng ý kết hôn rồi? Đùa anh sao? Làm gì có chuyện đó chứ, Hà Di Dương thích anh như vậy không thể nào chỉ trong mấy tháng không gặp, cô lại bỏ anh như vậy.
“ Chị đừng đùa nữa, không vui chút nào hết ”.
Bạch Tĩnh Anh thở dài “ Chị không đùa, là thật, em có bạn gái rồi còn muốn người ta đợi em cả đời sao? Thanh xuân con gái người ta rất ngắn đấy ”.
Bạch Tử Dương nghe chị mình nói xong, anh liền rơi vào hư không, ánh mắt cũng có chút phức tạp, tay đã siết chặt lấy thanh sắt lan can của kí túc xá rồi.
Cô không nói không rằng, chặn liên lạc là vì sắp kết hôn sao? Chết tiệt thật.
Thà rằng cô chạy đến đây nói rằng cô không thích anh nữa, từ bỏ rồi thì anh còn chấp nhận được, lúc nào cô chạy đến đây đều nói thích anh vậy mà chỉ mới mấy tháng không thấy cô liền đi xem mắt đồng ý kết hôn với người ta?
Nực cười, anh nhỏ tuổi hơn cô nhưng không có nghĩa anh chấp nhận bị cô đá một cách dễ dàng như vậy được.
Sáng hôm sau đã thấy Bạch Tử Dương quay về nhà của Bạch Tĩnh Anh rồi, sắc mặt còn khó coi vô cùng, chị anh vậy mà cái gì cũng không nói cho anh biết.
Có phải nếu anh không gọi thì chị ấy đợi Hà Di Dương bước vào lễ đường đeo nhẫn cưới rồi mới nói cho anh biết không hả.
“ Anh! chị ấy…chị ấy giấu em chuyện chị Di Dương đi lấy chồng đấy, anh nhìn xem em vợ anh bị người ta đá như vậy có đáng thương không chứ ” Bạch Tử Dương vừa nhìn thấy Phương Khải Dực bế Phương Phong Tức đi xuống liền lên tiếng.
Phương Khải Dực nhìn Bạch Tử Dương thông thả nói “ Chẳng phải em có bạn gái rồi à? Em có bạn gái thì em ấy đi lấy chồng vẹn cả đôi đường rồi ”.
“ Làm gì có chứ Phong Tức! Con nhìn xem cậu út con đáng thương quá đi mau lại đây thơm cậu một cái ” Bạch Tử Dương thật hết nói nổi liền chuyển sang Phong Tức.
Nhưng ngay cả Phương Phong Tức cũng chê bai nha khó chịu bám dính lấy bố mình “ Cậu đi ra đi, cậu làm dì Hà buồn cháu không thích cậu ”.
“ Cậu ấy về đến sân bay Hải Nam rồi, mau cút đi tránh xa con trai chị mày nhanh lên ngu ngốc cũng có thể lây ” Bạch Tĩnh Anh nắm lấy cổ áo của Tử Dương kéo xa ra khỏi người của Phương Phong Tức.
Bạch Tử Dương lấy được thông tin liền cười hì hì, gật đầu chào Bạch Tĩnh Anh và Phương Khải Dực rồi dùng xe của Phương Khải Dực lái đi mất, nhà anh rể cậu nhiều xe như vậy anh ấy lái không hết.
Chiếc Mercedes Benz lái ra khỏi Phi Đế tiến đên sân bay Hải Nam, lần này Hà Di Dương không trả lời anh đàn hoàn thì cô cũng đừng bước vào lễ đường.
Hà Di Dương trên tay cầm ly cafe nóng, trên người khoác chiếc áo bành tô, chân váy xuông dài cùng áo sơ mi, dáng vẻ trưởng thành hơn trước rất nhiều. Đi công tác như vậy khiến cô có chút thoải mái, công việc nhiều cũng khiến cô không có thời gian nghĩ đến những chuyện đau lòng.
Đột nhiên chiếc Mercedes Benz đừng lại trước chỗ cô đang đứng khiến cô nhíu nhíu mài khó chịu, nhìn xuống đồng hồ, đừng đùa chứ Bạch Tĩnh Anh không đến đón cô à?
Người bước xuống xe khiến cô đứng hình trợn tròn mắt mấy giây, vừa định quay đầu bỏ chạy thì Bạch Tử Dương đã lên tiếng.
“ Chị định chạy nữa sao? Không định nói chuyện với em? ” Bạch Tử Dương nắm lấy tay cô kéo lại, vòng tay qua eo cô, ly cafe cũng rơi xuống.
“ Buông ra ”.
“ Chúng ta thì có gì để nói chứ? ” Hà Di Dương giật mình đẩy Bạch Tử Dương ra khỏi người mình.
Bạch Tử Dương nghe cô nói liền tức giận nắm lấy tay cô siết chặt kéo đi còn tiện thể kéo theo cả hành lí của cô nữa. Anh thô bạo nhét cô vào ghế phụ khoá cửa lại, hành lí cũng mang để lên xe.
Hay thật không có gì để nói? Đột nhiên cắt liên lạc còn đồng ý kết hôn mà nói không có gì để nói sao?
Hà Di Dương có chút có chịu, cô chưa từng nghĩ là về nước liền gặp Bạch Tử Dương, cô không muốn gặp lại con người này chút nào, trời ơi cô còn phải đến văn phòng báo cáo.
“ Bạch Tử Dương em mau mở khoá chị muốn xuống xe ” Cô khó chịu đưa mắt nhìn anh.
Ánh mắt của Bạch Tử Dương lạnh nhạt nhìn cô thông thả lên tiếng, lời nói có chút trách móc “ Tại sao lại cắt đứt liên lạc với em, cũng không đến gặp em ”
“ Hà Di Dương có phải chị muốn đá em đi đúng không? ”.
Cô nghe xong liền sững người, cô không muốn liên quan đến anh, nên mới cắt đứt liên lạc, vậy nên bây giờ anh hỏi cô biết nói thế nào đây? Còn chưa đợi Hà Di Dương trả lời Bạch Tử Dương đã tức giận lái xe chạy đi.
Anh chạy rất nhanh khiến cô sợ hãi muốn khóc đến nơi, anh là đang muốn chết sao? Không phải chứ cô không muốn cô không muốn đâu.
“ Tử Dương! chạy chậm lại chị xin em ” Hà Di Dương liên tục lên tiếng nhưng Bạch Tử Dương như là không nghe thấy lời cô nói, cô càng nói anh càng đạp ga nhanh hơn.
Hà Di Dương sợ đến mức bật khóc, cô nhắm mắt đầy sợ hãi “ Hức…hức Tử Dương đừng mà chị xin em đừng như vậy ”.
Tiếng nức nở của cô vang lên Bạch Tử Dương nghe thấy liền phanh xe đầy hoảng loạn anh tấp xe vào lề đường, tháo dây an toàn khom người đến ghế của cô.
Bàn tay thon dài của anh khẽ kéo tay cô xuống, hai mắt ướt đẫm của cô khiến anh đau lòng, anh không cố ý anh chỉ tức giận muốn doạ cô một chút.
“ Đừng khóc! Di Dương đừng khóc, em xin lỗi có được không chị đừng khóc ” Bạch Tử Dương lau nước mắt cho cô.
“ Hức…hức Tử Dương sợ chết đi được em rốt cuộc là làm sao vậy ” Hà Di Dương mở đôi mắt nhìn anh, gương mặt của cô có chút tái nhợt vì sợ hãi.
Bạch Tử Dương cuối cùng cũng không kiềm được lòng “ Xin lỗi là em khốn nạn, em không nên dọa chị như vậy đừng khóc nữa ” anh khom người hôn lên mắt cô một cái.
“ Hức…hức em mau cút đi em là đồ xấu ” Hà Di Dương đẩy người anh ra chổ khác, cô tức giận lần này là thật sự tức giận anh mang cả tính mạng mình ra đùa như vậy thật sự khiến cô rất sợ.
Anh thật sự không biết làm thế nào, liền quay sang giận dỗi ngược lại với cô “ Đều do chị muốn đá em còn gì nên em mới tức giận như vậy ”.
“ Chẳng phải có bạn gái ở khoa Tài Chính à? còn nói chị đá em? ” Hà Di Dương tức giận đánh vào người Bạch Tử Dương một cái.
Bạch Tử Dương chửi thề một tiếng trong lòng có chút ấm ức nói “ Bạn gái cái gì? đều do bọn họ đồn bậy, chỉ mới như vậy chị đã chặn liên lạc thì đừng nói thích em ngần ấy năm ”.
Nhưng anh ấm ức thì cô cũng ấm ức, hôm đó cả quần áo cô đầy màu sắc do nước sơn chạy đến tìm anh còn gặp như vậy bảo sao cô không tức giận chứ “ Hôm đó chị đến tìm em, bọn họ hỏi em không phủ nhận, em còn cảm thấy chị phiền nữa ” cô cúi mặt, cô làm sao không sốc cho được.
“ Là em không quan tâm đến tin đồn, họ muốn nói thế nào thì kệ họ, chị đến không gặp em hỏi, chỉ như vậy quay về liền chặn liên lạc em, còn chẳng cho em cơ hội giải thích ” Bạch Tử Dương đấm vào vô lăng xe tức giận nói, cô rốt cuộc là nghĩ cái gì vậy chứ.
“ Nhưng chính mắt chị nhìn thấy em nói chuyện rất vui vẻ với cô gái đó ” Hà Di Dương có chút buồn bã nói.
Bạch Tử Dương dùng tay giữ gáy cô ép sát cô nhìn vào mắt mình “ Hà Di Dương! Vậy nên em đi xem mắt xong liền đồng ý lấy người ta? anh nói cho em biết chỉ cần anh còn sống em đừng hòng bước vào lễ đường với người khác ” anh áp môi mình lên môi cô mà cắn mút.
Người con gái này vậy mà đá anh, thật khiến anh tức chết, anh từ chối biết bao nhiêu người vì cô chứ, vậy mà cô nỡ lòng nào đá anh.
Anh hôn mãi không chịu dứt Hà Di Dương cũng từng chút từng chút một đáp lại nụ hôn của anh.
Đến khi anh rời môi cô tựa trán anh vào trán cô, Hà Di Dương đã thở hồng hộc cô bức xúc đánh vào người anh “ Ai nói là chị đi xem mắt hả? ai nói chị sẽ kết hôn chứ ”.
“ Là Bạch Tĩnh Anh nói với anh ” Bạch Tử Dương nắm lấy tay cô, hôn lên môi cô một cái chậm rãi lên tiếng.
“ Không có ” Hà Di Dương phủ nhận.
“ Ừm vậy thì kết hôn với anh, anh sẽ nói với Lão Bạch như vậy em sẽ không cần lo lắng ” Bạch Tử Dương gật gù nói với cô, giọng anh ấm áp muốn dụ dỗ cô.
Nhưng Hà Di Dương đẩy anh ra khỏi người mình “ Ai muốn lấy một người như vậy chứ, không lấy ”…
“ Người nào? một là em lấy anh, hai là cả đời em cũng đừng mong bước bào lễ đường với người khác ” Bạch Tử Dương quay lại chổ ngồi, không thèm nói chuyện nữa, cô cái gì cũng không chịu, còn bị Bạch Tĩnh Anh lừa một cú trắng trợn như vậy quê chết đi được, cũng may ông đây học tốt biết đáp trả.
Hà Di Dương nhìn dáng vẻ giận dỗi của anh cô liền mỉm cười, cuối cùng cô cũng có thể nhìn thấy được dáng vẻ này, cuối cùng chuyện đó cũng không phải sự thật.
Bạch Tử Dương không có bạn gái, trong mắt anh chỉ có Hà Di Dương.
Chỉ có duy nhất một cô gái mỗi tháng đều đi hai chuyến tàu đến gặp anh, dành toàn bộ thời gian rảnh của mình gọi nói chuyện với anh.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]