Dạ Khải Hiên đã làm cho cổ phiếu của những công ty của mấy người bắt nạt Âu Tĩnh Như giảm xuống nhưng vì không muốn cô mềm lòng, không muốn cô nghĩ anh là người lạnh lùng, tàn nhẫn không giữ lời nên anh đã khiến cổ phiếu giảm từ từ khiến những người đó lâm vào khó khăn từng chút một. Âu Tĩnh Như vẫn không hề hay biết đã xảy ra những chuyện này, trong lòng cô chỉ nghĩ chắc có lẽ anh chỉ dọa bọn họ một chút thôi. 
Âu Tĩnh Như nhìn đồng hồ rõ ràng giờ này là giờ nghỉ trưa vậy mà Dạ Khải Hiên lại tập trung làm việc không có dấu hiệu của việc nghỉ ngơi, cô lại quyến luyến không muốn rời đi ngay, cô cười cười bước nhanh đến đứng bên cạnh của Dạ Khải Hiên, nắm lấy cánh tay của anh nũng nịu: 
“Anh Tiểu Hiên! Em vẫn chưa ăn gì cả, em đói bụng rồi anh cùng em đi ăn đi.” 
Anh ngẩng đầu lên nhìn con mèo nhỏ đang làm nũng, khóe môi không tự chủ được mà nhếch lên cười khẽ, anh nhéo nhẹ má của cô, gật đầu đồng ý: “Được, chúng ta đi ăn thôi.” 
Dạ Khải Hiên vẫn luôn như thế, cho dù là lúc nhỏ hay khi lớn lên anh vẫn luôn chiều Âu Tĩnh Như, dung túng cho cô mọi thứ, anh và cô đi xuống bãi đỗ xe rồi cùng nhau đi đến nhà hàng Crystal. 
Nhà hàng Crystal 
Trên bàn toàn bày những món ăn mà Âu Tĩnh Như thích nhất, cô cười tít mắt mau chóng cầm đũa lên gắp ăn một cách ngon lành. Dạ Khải Hiên ngồi đối diện với cô ăn vô cùng điềm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-em-hay-yeu-anh-them-lan-nua/162681/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.