Lạc Ngải Vy nở nụ cười nham hiểm, không biết cô đang suy nghĩ hay tính toán chuyện gì. Nhưng xem ra việc mà cô làm sắp tới đây sẽ khiến không ít người bị liên lụy.
Đám nam nhân ngồi bên ngoài phòng bệnh, Kỷ Vận Phong móc điện thoại ra bấm một dãy số không rõ rồi nhấn nút gọi.
Chỉ trong vòng một tiếng reo người bên kia liền nhấc máy. Hơn nữa âm thanh lại rất cung kính đối với anh.
"Kỷ tổng, anh tìm tôi có chuyện gì không."
"Đem chuyện của giám đốc Lạc giải quyết ngay đi. Hôm nay không xong thì đừng đến công ty nữa."
Chỉ một câu nói ngắn ngủi đã khiến người ở bên kia run sợ, người đó vội vàng đáp lại:
"Tôi biết rồi, tôi sẽ làm ngay."
"Còn nữa! Đi tìm cho tôi nơi nào có bán loại kem gấu gì đấy, nếu có liền thua mua ngay."
"Vâng! Ngài còn chuyện gì không?"
"Không!"
Dứt lời anh liền ngắt máy, người bên kia nhìn màn hình điện thoại đã tắt. Gương mặt trở nên khó coi, có thể nói là khóc không thành tiếng.
"Cậu làm vậy có ý gì?" Mặc Dương nheo mắt hỏi.
"Ý gì? Các người muốn để chuyện của cô ấy càng càng to sao? Muốn tổn thương cô ấy?"
Anh chỉ nói như vậy tức khắc họ liền đã hiểu, mỗi người đều gọi cho trợ lý của mình để giao phó.
Chỉ có Tôn Kỳ Hạo là vẫn ngồi đấy không chút biểu cảm nào, dường như chính anh đã nắm bắt mọi thứ trong lòng bàn tay mình vậy.
Nhìn đám người đang đua nhau ra lệnh, anh chỉ nhếch mép cười một cái rồi đứng lên rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-em-dung-khoc/435507/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.