Tôn Kỳ Hạo không biết từ bao giờ lại xuất hiện đứng ở trước cửa phòng bệnh, trên trán đã rịn một tầng mồ hôi hơi thở nặng nề nhưng cũng không che giấu được sự phẫn nộ trong lòng anh.
Anh điều chỉnh lại trạng thái, tiến vào trong phòng đi đến gần chỗ cô. Anh lách người chen qua Mặc Dương cuối cùng là đứng trước mặt Kỷ Vận Phong.
Dáng vẻ ảm đạm đến lạ thường, vươn tay muốn bế cô.
"Đưa cô ấy cho tôi!"
Kỷ Vận Phong liếc nhìn một cái lại nhìn Lạc Ngải Vy ở trong lòng, nhếch môi.
"Tại sao tôi phải đưa cho cậu?"
"Trước khi tôi mất hết kiên nhẫn thì cậu nên giao cô ấy cho tôi đi."
Tôn Kỳ Hạo dùng chút kiên nhẫn cuối cùng của mình mà cảnh báo. Anh không kìm nén được nữa, anh muốn giết tên hỗn đản này.
"Kỳ Hạo..."
Lạc Ngải Vy trong lòng Kỷ Vận Phong, lại lí nhí kêu tên của Tôn Kỳ Hạo. Âm thanh yếu ớt của cô gái như chạm vào trái tim của anh, ngứa ngáy đến khó chịu.
Anh muốn giành lại cô từ tay Kỷ Vận Phong nhưng ánh mắt lại nhìn Lạc Ngải Vy trên người quấn đầy băng vải một cảm giác đau xót chợt dâng lên trong lòng, anh lại không nỡ làm đau cô thêm nữa.
"Em ngoan ngoãn một chút đi."
Kỷ Vận Phong lạnh giọng nhắc nhở, anh ghét cô gọi tên người đàn ông khác khi nằm trong lòng của anh. Hơn nữa lại là người anh ghét...
Đúng như anh nghĩ, Tôn Kỳ Hạo sẽ đến. Anh cũng đã biết Tôn Kỳ Hạo sẽ không bỏ qua lần này nên càng muốn giữ chặt cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-em-dung-khoc/435503/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.