Cô lười nhát nghiêng đầu dựa vào bả vai của anh, vẻ mặt hưởng thụ mỉm cười đáp:
"Em không thích ăn thịt, nhất là thịt của anh."
"Tại sao?"
"Không tại sao hết, chỉ là không thích thôi."
Lạc Ngải Vy vô tâm vô phế trả lời lại không nghĩ đến cảm xúc của anh như thế nào. Tôn Kỳ Hạo nghĩ mình đã quá phận, anh nở một nụ cười ngượng nghịu nhưng không đáp.
Vú nuôi cùng với Quý Bân đứng một bên lắc đầu ngán ngẫm. Không khỏi thở dài:
"Thằng bé tốt như vậy nhưng Tiểu Vy lại không nhận ra. Heiz, thật tội cho nó."
Nghe Vú nuôi nói như vậy, Quý Bân cũng nhìn về phía sofa thấy bóng lưng của hai người kia, anh khẽ cười đôi mắt thâm trầm nghĩ gì đó, nói một câu với ý vị sâu xa:
"Vú này, người ta có câu:
- Theo tình thì tình chạy.
- Trốn tình thì tình theo."
"Tiểu Vy em ấy như vậy là muốn trốn chạy tình cảm của Kỳ Hạo. Nhưng theo con thấy thằng bé này không dễ từ bỏ như vậy. Có lẽ nó sẽ đem đến hạnh phúc cho Tiểu Vy."
"Vú cũng mong là vậy..."
Đêm đã khuya, trời cũng đã bắt đầu lạnh.
Ở một quán cà phê, Tần Nghiên ngồi ở trong góc quán nhìn vào ly cà phê sữa nóng hổi vừa mới được đem ra. Tâm trạng bối rối không nói thành lời.
Bất chợt lúc này lại có một giọng nói vang lên:
"Bác sĩ Tần, thật trùng hợp anh lại ở đây sao?"
Thanh âm vờ như là bất ngờ gặp mặt của Kiều Doanh khiến cả người Tần Nghiên như bị một mê lực nào đó lôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-em-dung-khoc/435495/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.