Không biết từ lúc nào, Lâm Phong đã mang cô lên tầng hai. Cánh cửa gỗ nặng nề được đẩy ra. Lâm Phong ép cô vào phía sau cánh cửa, tấm lưng trần trụi không một mảnh vải chạm vào lạnh giá khiến Hiểu Lam khẽ rùng mình. Nhận thấy vậy, Lâm Phong liền kéo cô ra. Đặt Hiểu Lam xuống giường, anh nhẹ nhàng hôn lên từng nơi trên cơ thể cô. Một cách trân trọng, như nâng niu một viên ngọc quý giá, không muốn khiến nó tổn thương. Đôi tay Lâm Phong như có lửa, chạm vào khiến Hiểu Lam khẽ run rẩy. Khẽ liếc nhìn mọi thứ xung quanh. Tất cả vẫn vậy, nguyên vẹn như lúc ban đầu. Đây chính là căn phòng mà trước kia Hiểu Lam đã ở.Ga giường, vỏ chăn, rèm cửa, mọi thứ trong kí ức ùa về dội thẳng vào tâm trí cô là quãng thời gian mệt mỏi nhất. Giọng khàn đặc của Lâm Phong nói khẽ vào tai cô:" Hiểu Lam, anh nhớ em". Khi nụ hôn chạm lên phía ngực trái, vị trí của trái tim, anh nói:" Hiểu Lam, rốt cục em cũng đã về rồi"
"..."
Bắc Kinh đêm nay chìm trong màu trắng xóa của tuyết. Trên tấm kính cửa sổ sát đất, hình ảnh hai người quấn quýt thật hòa hợp. Trong phòng, không khí ngày một nóng lên. Màn dạo đầu khiến cả cơ thể trắng muốt của Hiểu Lam ửng hồng. Phía dưới là tấm ga giường tối màu càng khiến hình ảnh này thêm nóng mắt. Lâm Phong cứ nhìn mãi, như không dám tin vào mắt mình. Mọi thứ đến quá nhanh, món quà Giáng sinh này quá đặc biệt Sau đó, cả gian phòng chỉ còn
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]