Tại một không gian ấm cúng, hai người ngồi đối diện nhau, tự nhiên như những người bạn. Lịch sự đưa trả menu cho nhân viên, Đào Nguyệt mở lời trước: " Hiểu Lam này, tôi có thể hỏi cô một số chuyện được không?" Hiểu Lam không nói, chỉ ngước mắt lên nhìn, đồng thời gật đầu thay cho câu đồng ý. Thấy vậy, Đào Nguyệt mới cẩn thận nói:" Quãng thời gian này cô sống có ổn không?" Hiểu Lam nhẹ nhàng đáp:" Với tôi, mọi thứ rất ổn. Vì trước đây đã từng gắn bó với nơi này một thời gian rồi, nên lần này với tôi cũng như về nhà, tôi rất vui" Nói vậy nhưng ánh mắt Hiểu Lam lại buồn bã cụp xuống, làm lộ tâm trạng của cô.
Đào Nguyệt cũng cảm thấy chủ đề này khó mà tiếp tục, liền chuyển sang chuyện khác:" Như vậy là tốt lắm rồi, cuộc sống nước ngoài cũng không dễ dàng gì. Mà bây giờ cô đang làm gì vậy?"
" Tôi viết tạp chí. Vốn dĩ đây là ngành học trước đây của tôi mà. Công việc này tôi rất yêu thích, rất ổn định."
" Thế thì hay quá, mà Hiểu Lam này.... Cô còn nhớ Triệu Quốc chứ?"
Nhắc đến Triệu Quốc, Hiểu Lam thoáng giật mình. Lâu lắm rồi cô không liên lạc với Triệu Quốc. Từ khi sang đây, hai người duy nhất cô liên lạc là cha mẹ.:" Tất nhiên rồi, mà sao cô lại muốn nhắc đến cậu ấy ?"
Hai má Đào Nguyệt bỗng đỏ lên lạ thường, cô cười mỉm, cố gắng giấu đi cảm xúc. Đồ ăn đúng lúc được mang lên, giảm bớt phần nào sự ngượng ngùng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-em-dung-buong-tay/2923984/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.