"Anh...sao anh lại ở đây? Làm cách nào mà anh vào được đây?" Cô bất ngờ đến nỗi lắp bắp khi nhìn thấy bộ dạng anh nhìn cô mà hỏi.
Mặt anh thì hằm hằm như muốn giết người, hai tay thì chống hông như đang muốn khiêu chiến. Trên người anh mặc bộ đồ ngủ màu đen thoải mái, sau lưng đeo thêm một chiếc balo.
"Em đoán xem tại sao tôi lại ở đây?" Giọng anh lạnh tanh mang theo chút tức giận khiến cô rùng mình.
"Làm sao mà em biết được." cô hơi lớn tiếng nói thẳng.
Cô vừa làm một khối lượng công việc lớn, làm xong quay qua thì đã nhìn thấy anh đứng trong phòng mình, đã thế cái dáng vẻ còn như muốn giết người, cô đâu có làm cái gì sai, sao anh lại giận cô như vậy.
"Em giám lớn tiếng với tôi." anh nói khi nghe thấy cô nói lớn tiếng với mình.
"Có gì mà em không giám." cô phản bác.
Anh nghe thấy vậy liền đi nhanh lại gần chiếc ghế làm việc cô đang ngồi, cô đột nhiên cảm giác có cái gì đó không đúng lắm vội đứng lên chạy nhưng chưa kịp chạy đã bị anh túm lại mà ôm vào lòng.
"Vợ, em đừng quát tôi, tôi sai rồi, tôi không nên nói như vậy." anh đột nhiên hạ giọng nhận lỗi nghe rất đáng thương.
Mắt cô híp lại, dáng vẻ tổng tài cao lãnh, kiêu ngạo, lạnh lùng của anh bay đi đâu mất rồi, sao tự nhiên lại nhõng nhẽo như vậy, thật khiến người ta sởn gai ốc.
"Ghê quá đi, sao tự nhiên anh lại nhõng nhẽo như vậy?"
Nghe câu hỏi của cô anh đen mặt.
"Sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-em-cho-toi-them-mot-co-hoi/909912/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.