Chiếc máy quay ở góc phòng cũng đã được bấm, bọn chúng bắt đầu giữ tay chân cô chặt hơn, cô vẫn cố ra sức vùng vẫy kịch liệt.
Anh lúc này đã đến khách sạn đó, nhân viên lễ tân thấy anh tưởng anh là khách đến thuê phòng thì niềm nở chạy ra tiếp đón:
"Kính chào quý khách, xin hỏi anh muốn thuê phòng như thế nào?"
Anh đang vội còn bị kéo lại, bực tức anh nói một câu lạnh băng khiến tất cả mọi người ở đó đều khiếp sợ:
"Không muốn chết thì tránh ra hết cho tôi."
Anh hơi hét lên cộng với sự tức giận và khí thế bức người khiến cho nhiệt độ xung quanh giảm xuống mức thấp nhất, ai nấy đều rét run cầm cập, cô gái lễ tân lúc nãy hỏi anh hoảng quá ngất tại chỗ cũng không ai giám tới gần đưa cô gái ấy đi.
Khi mọi vật cản trở đã biến mất, anh theo định bị chạy nhanh lên căn phòng cô đang ở bên trong, căn phòng 308 tầng 4.
Cô lúc này vẫn đang vùng vẫy mạnh mẽ nhưng chẳng có ích gì vì chúng giữ cô rất chặt, chiếc váy của cô đang được kéo xuống phần ngực, để lộ lấp ló bầu ngực căng tròn, cô hét lên:
"Bỏ tôi ra, các người buông tôi ra."
Đám đàn ông ở đó vẫn không dừng lại hành động của mình, còn cười lớn khi nghe câu nói của cô, một tên trong số đó cất lên chất giọng khàn khàn nghe rất khủng bố:
"Cô em, em hãy ngoan ngoãn thỏa mãn bọn anh thì bọn anh còn nhẹ nhàng với em, đừng cố vùng vẫy, em không thoát được đâu."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-em-cho-toi-them-mot-co-hoi/909902/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.