Người đó không ai khác chính là ba cô, người ba luôn yêu thương cô vô bờ bến.
"Ba" cô nhẹ nhàng chào ông.
"Tiểu Lệ mới đi thăm tiểu Vĩnh về hả con?" ba cô ân cần hỏi.
"Vâng ba, con vừa từ chỗ tiểu Vĩnh về, thằng bé lớn rất nhanh ba ạ."
Cô vừa nói dứt lời thì có một người con gái trẻ trung xinh đẹp bước ra từ phòng tắm, trên tay cầm một rổ hoa quả vừa rửa xong. Đó là chị cô.
"Chị" cô chào chị mình.
"Đi thăm tiểu Vĩnh về rồi đó hả? Vui không? Vui không?" Chị cô hồn nhiên hỏi.
"Vui chứ, chị cũng phải đi thăm cháu đi, cả tuần không thấy vào thăm cháu, tiểu Vĩnh nhớ chị lắm đó."
"Được, được, được tí chị sẽ thăm cháu, chị cũng nhớ tiểu Vĩnh lắm rồi." chị cô vừa cười vừa nói.
Nói xong chị cô ngồi xuống cầm dao lên và bổ hoa quả cho ba người ăn.
"Tiểu Lệ, bây giờ ba, mẹ và chị con phải về rồi, công việc đã trì hoãn khá nhiều, Cố thị cần ba, mẹ, và chị con về để giải quyết." ba cô nói.
"Nếu ba, mẹ và chị bận thì cứ về giải quyết đi ạ, không cần lo cho con, ở đây có mẹ Lam và Minh Thư rồi, con sẽ không gặp chuyện gì đâu." cô nói cho ba cô yên tâm.
"Có chuyện gì là phải nói cho ba biết ngay đấy, không được giấu biết chưa."
"À mà nghe nói con mở một công ty, có cần ba giúp gì không?" ông hỏi.
"Không cần đâu ba, Thiên Ý cũng đứng vững rồi, ba cứ yên tâm về giải quyết công việc, bao giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-em-cho-toi-them-mot-co-hoi/909864/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.