"Mấy đứa muộn rồi đó, về ngủ thôi!" tiếng mẹ Lam gần dần
Bà vừa đi về phía cô vừa gọi họ về ngủ. Đám trẻ nghe vậy thì mặt đứa nào cũng xị ra như bánh đa ngâm nước, cô thấy vậy cười lớn.
"Mấy đứa ơi về ngủ được rồi, thức khuya không tốt cho sức khỏe đâu, thức khuya còn không cao được lên nữa, có ai muốn bé tí mãi không hả." cô nhẹ nhàng nói.
"Chị đẹp, thức khuya là không cao lên được thật hả?" một cô bé hiếu kì hỏi lại.
"Đúng vậy, thức khuya không những không cao lên mà còn bị quỷ bắt đi, rất đáng sợ." cô dọa nạt đám trẻ.
Nghe thấy lời nói của cô, đứa trẻ nào cũng hét ầm lên chạy nhanh về phòng của mình lên giường đi ngủ.
Cô thấy cảnh tượng này thì càng cười to hơn. Mẹ Lam thấy vậy cũng cười theo cô.
"Cái con bé này sao lại dọa nạt bọn trẻ thế chứ?" bà vừa cười vừa chất vấn.
"Không phải ngày bé mẹ cũng dọa con như thế sao?" cô cười đáp lại lời bà.
"Đâu có, mẹ đâu có dọa con." bà chối bỏ.
"Thật không vậy mẹ?" cô nheo mắt nhìn bà đầy nguy hiểm.
"Không có mà, thôi đi về ngủ thôi, ai ngủ muộn sẽ bị quỷ bắt đi đó." bà nhái lại lời cô.
"Thôi mẹ không phải dọa con, mẹ dọa con từ bé đến giờ rồi, con không sợ đâu." cô vừa cười vừa nói.
"Thôi đi ngủ thôi cô." bà yêu chiều nói.
"Yes madam!" cô đáp lại lời bà.
Hai mẹ con nắm tay nhau đi vào trong cô nhi viện, bà đã chuẩn bị cho cô một căn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-em-cho-toi-them-mot-co-hoi/909850/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.