“ Hôm nay anh nhìn thấy Tề Tư Hạo lúc trực đêm mặc đồ ngủ em mua cho cậu ta.”
Sau khi cùng nhau ăn xong cơm tối, trên đường đi dạo chợ đêm, Ngôn Minh đột nhiên nói ra những lời này.
Đầu tiên Ngu Điềm ngẩn người, nhân tiện sửa đúng lại lời anh: “Nói đúng ra, không phải là em mua cho cậu ta, mà là anh mua.”
Ngôn Minh nắm tay Ngu Điềm, hơi nghiêng đầu nhìn cô, sau đó làm bộ như không có việc gì đi về phía trước…
“Nếu không phải anh kiên trì chọn màu xám, em liền chọn màu xanh CP cho cậu ta. Mặc dù người trả tiền là anh, nhưng người nhất quyết mua cho cậu ta là em.”
Nghe giọng điệu này, sao lại thấy hơi chua, còn rất không tình nguyện nhỉ?
Nhưng mà lúc trước người tích cực lựa chọn, tranh cướp đòi trả tiền, thậm chí muốn tự mình đưa cho Tề Tư Hạo không phải chính là Ngôn Minh sao?
Sao hiện giờ nói trở mặt liền trở mặt vậy?
Chuyện đồ ngủ này, có lẽ trong lòng Ngôn Minh không cho qua được, hơn nữa Ngu Điềm có ấn tượng, hình như người đàn ông này đã nhắc lại hai ba lần rồi.
Gần đây tình cảm của Tề Tư Hạo và Cao Mân phát triển rất thuận lợi, Tề Tư Hạo mỗi ngày đều mặt mày rạng rỡ, làm việc càng thêm hăng hái, việc nặng nhọc nào cướp tranh làm, được cử đi học cũng rất tích cực, theo lý thuyết hẳn là không có làm gì đắc tội với Ngôn Minh đi?
Tuy rằng lúc trước Ngôn Minh tích cực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-dung-tu-bo-tri-lieu/3597464/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.