Tề Tư Hạo há to miệng, trong khoản thời gian ngắn như chưa tiêu hóa được hết ý tứ trong lời của Ngôn Minh.
Còn Ngôn Minh đã lại cầm đũa lên, bình tĩnh ưu nhã bắt đầu ăn cơm
Tề Tư Hạo hít một hơi sâu mới lấy lại tinh thần, cậu ta liều mạng đánh mắt ra hiệu với Ngu Điềm, Ngu Điềm chỉ có thể làm bộ như không nhìn thấy.
Tề Tư Hạo không thể không nhìn về phía Ngôn Minh một lần nữa: “Đàn anh, anh vừa mới nói, là ý mà em đang nghĩ sao?”
Ngôn Minh hơi nâng mắt: “Như thế nào? Chẳng lẽ không phải là Đỗ Nhất Lâm hay Trương Thiên Hậu, mà là tôi nên cậu có ý kiến?”
“…………” Tề Tư Hạo hiển nhiên vẫn còn đang chìm trong khiếp sợ: “Nhưng không phải Ngu Điềm vẫn luôn coi anh là anh trai sao? Anh cũng suýt chút nữa trở thành anh trai của Ngu Điềm…”
Ngôn Minh bình thản không gợn sóng ngẩng đầu liếc mắt nhìn Tề Tư Hạo, lạnh căm căm nói: “Tự trông tự trộm, cậu chưa từng nghe qua?”
Tề Tư Hạo nào dám có ý kiến, cậu ta cười gượng mấy tiếng ha ha, tự tìm bậc thang cho mình leo xuống nói: “Em chỉ là không ngờ tới, dù sao vẫn luôn xem anh là anh trai của Ngu Điềm, không nghĩ theo hướng kia, em còn tưởng anh sẽ đứng ra giúp Ngu Điềm khảo nghiệm tìm bạn trai…”
“Tôi khảo nghiệm rồi.” Ngôn Minh rất thản nhiên: “Đều không bằng tôi.”
“…………”
Tề Tư Hạo không dám nói tiếp nữa, nụ cười trên mặt cậu ta hơi sượng, nhanh chóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-dung-tu-bo-tri-lieu/3597451/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.