A?
Ngu Điềm sửng sốt một giây, mới ý thức được lời vừa nghe được không phải do mình tưởng tượng, mà do người còn lại trong xe nói ra.
Cô biết Ngôn Minh có thể chỉ là thuận miệng nói thôi, cũng không có ý gì đặc biệt, nhưng…
Ngu Điềm lại như bệnh nhân bất lực bị cơn đau tim tập kích, trải qua một hồi tim ngừng đập, sau đó mới được hồi sức sống lại, trái tim không chịu nổi áp lực lại nhảy lên thình thịch.
Giống như trong một phút ngắn ngủi đã trả qua kiểm tra nhịp tim sau khi ngồi tàu lượn siêu tốc và cấp cứu sinh tử.
Cái gì mà anh trai cũ…
Không phải không cho cô gọi mình là anh trai, ngay đến cả bạn bè cũng không muốn làm sao?
Ngu Điềm không nhịn được: “Không phải anh nói đừng gọi anh trai …”
“Vậy cô thật sự rất muốn gọi sao?”
Loại thời điểm này, đương nhiên là thời cơ tốt để tỏ rõ lòng trung thành vuốt mông ngựa.
Ngu Điềm liên tục gật đầu, nịnh nọt nói: “Đương nhiên, thật ra em vẫn luôn muốn gọi, anh Ngôn Minh, anh nói không sai, mới sao có thể tốt bằng cũ? Đới Hâm như vậy, làm truyền thông cá nhân, sao có thể đáng tin bằng người hành nghề y như chúng ta được?”
“Bất luận là từ tố chất cá nhân hay là chỉ số thông minh, ổn trọng, chắc chắn anh Ngôn Minh vẫn lợi hại hơn!”
Kết quả đối mặt với Ngu Điềm vuốt mông ngựa, Ngôn Minh không có tra hỏi tiếp, nhưng lại hỏi một vấn đề chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-dung-tu-bo-tri-lieu/3597432/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.