Ngu Điềm không đem lời Ngôn Minh nói để trong lòng, gần đây cô đang tuyển trợ lý, vội mở rộng nghiệp vụ, bận chổng vó, nhưng nhìn phòng làm việc dần ra hình ra dáng cũng có cảm giác thành tựu.
Ngu Điềm sinh ra một chút tâm lý muốn khoe khoang, kêu vài lần muốn mẹ tới tham quan, nhưng mẹ cô sắp tân hôn nên nùng tình mật ý với lão Đới, nói đang chuẩn bị cho việc tái hôn, bận đi mua sắm ít đồ, thật sự không rảnh, chỉ thỉnh thoảng gọi điện cho Ngu Điềm.
Nhưng Tề Tư Hạo có lần lại gặp được mẹ Ngu Điềm ở bệnh viện…
“Hôm nay gặp mẹ bà, dì ấy nói là bị bong gân cổ tay, tới để băng bó và lấy thuốc.”
Ngu Điềm nôn nóng: “Có nghiêm trọng không? Mẹ tôi đi một mình à?”
“Tôi hỏi dì, dì nói không sao, đi cùng đối tượng mới của mẹ bà, tôi thấy ông ấy rất lo lắng, toàn bộ quá trình đều một bước không rời, luôn đỡ dì. Sau đó tôi lại bận nên không tiếp tục nói chuyện với dì nữa.”
Ngu Điềm lập tức gọi điện thoại cho mẹ mình, muốn đi thăm, nhưng nữ sĩ Tống Xuân Hương từ chối…
“Mẹ không sao, chỉ là bị bong gân, con đang bận xây dựng sự nghiệp, đừng phân tâm vì mẹ. Mẹ đều tốt, mấy ngày nay đa phần ra ngoài đi mua sắm đồ dùng cho hôn lễ với lão Đới, con đừng tới làm gì cho mất công.”
Mặc dù có chút lo lắng, nhưng nghe mẹ nói có lão Đới ở bên, lại dựa theo cách nói của Tề Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-dung-tu-bo-tri-lieu/3597429/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.