Ngu Điềm uyển chuyển nhắc nhở: “Em và Tề Tư Hạo là hàng xóm, nhà cậu ta ở ngay đối diện.”
Ngôn Minh ngẩn người, hơi không hiểu mà “Ừm” một tiếng.
Ngu Điềm cẩn thận nói: “Cho nên đồ ngủ có thể để em trực tiếp đem qua cho cậu ta.”
Ngu Điềm nói xong, thử nhìn Ngôn Minh: “Hoặc là anh muốn tự mình tặng?”
Nói sao thì đồ ngủ cũng là Ngôn Minh trả tiền, là tâm ý của anh dành cho Tề Tư Hạo, tự mình đưa cho Tề Tư Hạo có lẽ sẽ càng khiến cho cậu ta biết ơn và cảm động hơn.
Nhưng mà…
“Đêm nay Tề Tư Hạo có việc bận, không có ở nhà, bộ đồ này nếu mai anh đem tặng cậu ta cũng được, nhưng phải giặt qua một lần mới có thể mặc. Ngày mai Tề Tư Hạo trực ca đêm, nếu mai mới đưa sợ không kịp giặt. Nếu anh không ngại có thể đưa cho em trước, tối nay em đem về giặt giúp cậu ta, đợi ngày mai khô em lại mang đến bệnh viện cho Tề Tư Hạo.”
Ngu Điềm giải thích: “Nhưng em nhất định sẽ nói rõ với Tề Tư Hạo, đây là anh mua cho cậu ta.”
Cô nói xong, sợ mình sau đó quên mất, cũng là để tỏ rõ thái độ với Ngôn Minh, Ngu Điềm lập tức lấy điện thoại ra, gửi cho Tề Tư Hạo một tin nhắn Wechat.
Một Con Cá Nhỏ: [Tề Tư Hạo, tối nay anh Ngôn Minh mua đồ ngủ cho ông, hy vọng tương lai ông chăm chỉ làm trâu làm ngựa cho anh ấy.]
Ngu Điềm nhấn gửi xong còn đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-dung-tu-bo-tri-lieu/3597391/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.