Ngôn Minh mím môi không nói gì, anh cũng không hỏi Ngu Điềm bất cứ chuyện gì, chỉ trực tiếp dắt cô rời khỏi hội trường tổ chức lễ kỷ niệm thành lập trường, đưa tới sân vận động bên ngoài cách Chân Trời Góc Bể tiếng tăm lừng lẫy của Đại học Y thành phố Dung không xa.
Chân Trời Góc Bể đương nhiên không phải là bờ biển, mà là một hồ nước ngọt tọa lạc bên cạnh Đại học Y thành phố Dung, mặc dù nhỏ nhưng ở trước mặt con người vẫn được coi là rộng lớn.
Trường của Ngu Điềm đã xây dựng một lối đi bộ riêng bên bờ hồ, sinh viên Đại học Y thành phố Dung có thể sáng tối đi dạo quanh hồ thưởng ngoạn phong cảnh, những con đường mòn được bao phủ bởi cây cối xanh tươi, rất trong lành và tự nhiên, cũng có đầy đủ sự riêng tư. Đây có thể được coi là thánh địa hẹn hò của Đại học Y thành phố Dung. Lâu dần, cái tên lãng mạn Chân Trời Góc Bể đã được các sinh viên đặt cho nơi này.
Nơi Ngôn Minh và Ngu Điềm đến là con đường mòn đối diện với hồ nước, không có bất kỳ cây cối nào.
Tại thời điểm này, không có đám đông ồn ào, hay những ánh mắt dò xét, tìm tòi vây quanh, không còn bất kỳ cảm xúc bên ngoài nào ảnh hưởng.
Chỉ có gió, ánh mặt trời, trong không gian mơ hồ truyền đến tiếng nhạc từ sân vận động phía xa, nhưng dường như lại đến từ một thế giới khác.
Trước mặt Ngu Điềm chỉ có thảm cỏ xanh mướt, hồ nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-dung-tu-bo-tri-lieu/3597384/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.