Ngôn Minh cho Ngu Điềm một cái liếc mắt đầy cảnh cáo, xác nhận cô sẽ an phận thủ thường xong, lúc này mới đứng dậy đi mở cửa, đón khách vào.
Ngu Điềm cuối cùng cũng biết được, một số nguyên nhân đặc thù mà anh nói, không phải là nội tâm mẫn cảm mong được ba mình chú ý, mà là như vậy…
Cô gái đứng ngoài cửa hiển nhiên đã cố ý trang điểm qua, gương mặt tinh xảo, áo quần xinh đẹp ôm eo nhưng trang phục cao cấp rõ ràng không thoải mái, xách theo một chiếc túi Hermes, trong tay ôm một bó hoa thăm bệnh, còn có một giỏ trái cây nhập khẩu, chậm rãi đi đến.
Cô gái này có diện mạo rất thanh tú, dịu dàng, đối phương vừa nhìn thấy Ngôn Minh, có vẻ khá bất ngờ, sau đó trên mặt liền ửng hồng, nói chuyện cũng trở nên lắp bắp: “Khí sắc của anh tốt hơn em nghĩ.”
Ngôn Minh nhận lấy giỏ trái cây, đơn giản nói lời cảm ơn, sau đó nói ra lý do thoái thác: “Ngại quá, đổ bệnh không đúng lúc, còn khiến cô vất vả đi một chuyến, Cao tiểu thư.”
Cao tiểu thư tên đầy đủ là Cao Mân, cô ấy mím môi cười một tiếng, sau đó thấy được Ngu Điềm đang ngồi trên bàn ăn cách đó không xa: “Vị này là..?”
Không đợi Ngôn Minh mở miệng, Ngu Điềm đã chủ động khai báo danh tính: “Chào chị, em là Ngu Điềm, em gái của anh Ngôn Minh! Em qua đây xem bệnh của anh ấy như thế nào.”
Cao Mân cũng cười thân thiện đáp lại, nói chuyện phiếm với Ngôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-dung-tu-bo-tri-lieu/3597380/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.