"Tôi gửi địa chị cho anh rồi đó," Từ Thiến Diệp nói, "Tôi đi xuống trước, con bé đang đợi tôi ở dưới"
"Được." Anh gật đầu.
Từ Thiến Diệp từ trong hồi ức lấy lại tinh thần, quay người đi.
Cô dường như nghe thấy người đàn ông sau lưng cô nhỏ giọng nói, "Tôi cũng cảm thấy cô ấy phiền phức."
Từ Thiến Diệp nhíu mày, đang định quay người nói gì với anh, ngay sau đó cô đã nghe được câu tiếp theo của anh.
"Nhưng tôi bằng lòng để cô ấy phiền phức."
Từ Thiến Diệp ngây người, lúc cô quay người lại, người đàn ông đã vào trong phòng.
Cô không biết, điều đầu tiên sau khi vào phòng Thẩm Tư Ngạn làm không phải là xem tin nhắn địa chỉ của cô gửi đến, mà là đi ra ban công, yên lặng đốt một điếu thuốc.
Khói thuốc lượn lờ từ môi mỏng của người đàn ông phun ra, anh dựa vào lan can, cảnh tượng trước mắt hiện lên trong đôi mắt của anh.
Tiết trời đã ấm lên, bầu trời trong xanh, gió nhẹ ấm áp, không có dấu vết lơ lửng trên bầu trời vô tận, những sắc màu loang lổ đều được lọc sạch bởi mùa xuân mát trời, và ánh nắng ấm áp rực rỡ chiếu xuyên qua , và những đường nét trên khuôn mặt điển trai của người đàn ông đang dần được phản chiếu trong cảnh sắc của ngày đầu xuân.
Anh ngậm điếu thuốc, gọi điện thoại cho Mạnh Thời.
"Tôi gửi cho cậu địa chỉ, cậu là người địa phương, khá quen thuộc với Đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-dung-treo-cao/3326364/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.