Thư Thanh Nhân hơi há miệng, cô muốn nói với anh, đừng đối với cô quá tốt.
Lời đến khóe miệng, không biết sao lại thành lời khác.
". . . Tôi nhớ rồi."
Cô cắn môi, đưa tay ra, định trả lại đồng hồ cho anh.
Thẩm Tư Ngạn có hơi ngớ người, "Cái này tặng cho cô."
"Tôi không đeo đồng hồ của đàn ông được," Thư Thanh Nhân lắc đầu, hỏi lại anh, "Anh không ngại nếu tôi bán nói chứ?"
Trong giây lát, giọng của Thẩm Tư Ngạn trầm xuống mấy tông, "Cô dám bán?"
Thư Thanh Nhân nhỏ giọng nói: "Không dám," Sau đó cô nâng cổ tay anh lên, ra lệnh cho anh: "Đừng nhúc nhích, để tôi đeo lại cho anh."
Thẩm Tư Ngạn thật sự không nhúc nhích, anh hỏi cô: "Không muốn mặt trăng nữa à?"
Giọng cô của rất khẽ, "Anh đã tặng cho tôi rồi mà."
Ánh mắt của người đàn ông càng tối lại, lúc anh cúi đầu xuống vừa vặn có thể nhìn thấy hàng lông mi đang rủ xuống tạo thành bóng râm trên mắt của cô. Cổ tay anh chỗ được đầu ngón tay của cô chạm vào có hơi nóng lên.
Anh nắm các ngón tay lại, dường như muốn nắm lấy cái gì đó, cuối cùng lại như không còn sức mở lòng bàn tay ra, mặc cho cô giúp anh đeo đồng hồ lên.
Sau khi đeo đồng hồ cho anh xong, Thư Thanh Nhân lùi về phía sau hai bước, kéo dãn khoảng cách với anh, "Chúng ta quay lại hội trường thôi."
Anh mở miệng, hầu kết khẽ nhúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-dung-treo-cao/3326337/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.