Thư Thanh Nhân bỗng nhiên nghẹn ngào đáp lại Tư Thiến Diệp, "Ừm."
Xa chạy đến khách sạn, Từ Thiến Diệp đỡ Thư Thanh Nhân xuống xe, động tác có hơi khó khăn.
“Cậu đừng dựa hết vào người mình, mình không đỡ nổi cậu đâu," Từ Thiến Diệp đẩy đầu cô, "Mình không tin cậu say đến độ ngay cả đi đường cũng không đi nổi."
Thư Thanh Nhân ôm eo Từ Thiến Diệp, nhất quyết phải đè toàn bộ trọng lượng cơ thể lên người cô ấy, "Chị, chị dìu em."
Từ Thiến Diệp đau khổ than hai tiếng, "Sớm biết thế này mình đã ném cậu lại ở bên lề đường tự sinh tự diệt."
Hai người đều đi giày cao gót, dây dưa mấy phút còn chưa đi nổi vài mét.
Ánh mắt lái xe phức tạp nhìn hai vị tiểu thư này, cũng không biết bây giờ có nên phụ một tay không.
Nhưng rõ ràng vị Thư tiểu thư này đang làm nũng, thôi cứ để hai người dìu nhau đi vậy.
"Cậu đi về trước đi, đêm nay tôi ở đây với cô ấy, sáng mai cậu lại đến đón tôi."
Người lái xe nghe được câu này, lập tức như trút được gánh nặng, gật đầu đồng ý, nhanh chóng lên xe rời đi.
Từ Thiến Diệp vất vả vừa đỡ vừa kéo Thư Thanh Nhân đi vào trong thang máy, sau đó hỏi cô ở tầng mấy, việc còn lại giao cho thang máy đưa bọn họ đi.
Không thể không cảm thấy thang máy thật sự mà một phát minh vĩ đại.
Lúc thang máy đến nơi, ban đầu Từ Thiến Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-dung-treo-cao/3326324/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.