Lúc Thư Thanh Nhân về đến nhà Tống Tuấn Hành còn chưa trở về.
Thư Thanh Nhân vốn định tâm sự mấy câu với anh, cô cầm điện thoại lên, ngây người nhìn chằm chằm ảnh đại diện của Tống Tuấn Hành.
Người giúp việc đi đến hỏi cô có muốn uống trà không, hiện giờ thời tiết lạnh, mặc dù có máy điều hòa không khí nên nhiệt độ trong nhà cũng không quá thấp. Người hầu nói, phu nhân mới ở ngoài về, uống ly trà nóng sẽ dễ chịu hơn.
Thư Thanh Nhân lắc đầu, "Anh ấy đã về chưa?"
"Vẫn chưa, từ buổi sáng sau khi ngài ấy ra khỏi cửa đến giờ vẫn chưa trở về."
Bỗng cô cảm thấy có một món đồ không vừa mắt, ánh mắt chuyển tới, phát hiện cây đàn cello kia đã được bao bọc lại cẩn thận nhưng vẫn được để ở đó.
"Không phải nói là bỏ cây đàn này vào trong nhà kho à?" Thư Thanh Nhân nhíu mày: "Sao nó vẫn còn để ở đây?"
Người giúp việc đáp: "Ngài Tống nói tạm thời không cần phải bỏ vào trong kho."
Với sự chuyên nghiệp cần có của một vị phu nhân, cô có yêu cầu tương đối cao về cách bài trí đồ đạc và vật dụng trong nhà, cô không thích bao chống bụi vì nó sẽ làm phá hỏng tông màu chung của cả căn nhà, chỉ cần có người phụ trách dọn dẹp hàng ngày, thì hoàn toàn không cần phủ lên một thứ như vậy.
Phong cách trang trí tổng thể của ngôi nhà này đều là theo sở thích của cô thích, sau đó Tống Tuấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-dung-treo-cao/3326317/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.