Tống Tuấn Hành nhớ rõ cô gái này.
Ngày đó ở công viên trò chơi, cô ấy đã nâng chiếc đầm dày nặng nề chạy về phía anh ta.
Bữa tiệc ngày hôm đó anh ta đến muộn, khi vừa đến thì thấy không biết tại sao mọi người đều đang tụ tập bên ghế sô pha.
Người phụ nữ được giám đốc Vương của công ty Tuấn Phong bao nuôi năm nay đang học năm tư đại học, sau khi tốt nghiệp, người này muốn về quê, trước khi quay về thì định kiếm chút tiền từ vị kim chủ này nên gọi mấy em gái khóa dưới cùng trường đến giới thiệu với bọn họ.
Khí chất của mỹ nữ nhạc viện không thua gì những người học biểu diễn, dưới sự hun đúc của âm nhạc cổ điển, những suy nghĩ trong lòng của người đánh đàn như được tái hiện lại, khi các ngón tay chạm vào nhạc khí có thể thể hiện như tiên nữ tri kỷ gặp được tri âm*.
*Cao sơn lưu thủy ngộ tri âm: Kể về cuộc gặp tri kỷ của Bá Nha và Tử Kỳ thông qua tiếng đàn nơi núi cao nước chảy.
Trùng hợp là những cô gái ở đây đều đang học nhạc cụ phương Tây, không biết ai là người đề nghị một câu để các em gái biểu diễn hợp tấu để khuấy động không khí, vì thế mọi người buông ly rượu, bắt đầu cùng hòa vào bản nhạc tao nhã.
Bản hòa tấu vang lên trong sảnh nghe rất nhẹ nhàng lịch sự, đáng tiếc trong khung cảnh này tiếng nhạc trở nên có chút lả lướt.
Lâm Chúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-dung-treo-cao/3326315/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.