Cô tra tấm thẻ phòng vào ổ, đẩy cửa bước vào. Đập vào mắt cô là cảnh Lưu Hàn Thiên ôm Thiên Minh trong lòng, mắt dán vào TV. Cô cười nhẹ, y thật trẻ con hết chỗ nói mà. Thấy có người mở cửa bước vào, hai người không hẹn mà cùng quay đầu ra, môi vén lên tạo thành nụ cười tươi với ý chào. Thiên Minh nhảy ra khỏi lòng y, chạy về chỗ cô rồi giơ tay đòi cô bế, cô liền đáp ứng. Cu cậu nhõng nhẽo nói:
-Mẹ, Minh muốn ăn gà rán.
-Mẹ sẽ đưa tiểu Minh đáng yêu nhất vũ trụ của mẹ đi. Còn Lưu Hàn Thiên anh giờ này không đi làm còn làm gì ở đây?
Lưu Hàn Thiên nhe răng cười, đáp:
-Anh muốn chơi với Thiên Minh nên đã xử lý hết công việc từ tối qua rồi.
-Anh cút về Lưu thị làm việc cho em.
-Nghe lời vợ vậy.
Y đứng dậy, cầm lấy áo khoác mặc vào, chỉnh lại đầu tóc, tiến đến phía cửa, chỗ mà cô và Thiên Minh đang đứng. Cô thả con trai xuống, nói thằng bé vào phòng ngủ chuẩn bị rồi cô đưa đi ăn. Nhìn thẳng vào mắt Lưu Hàn Thiên, cô hỏi:
-Hàn Thiên, anh không có chuyện gì giấu em chứ?
Lưu Hàn Thiên im lặng, kéo cô về phía sofa, đợi cô ngồi xuống rồi bản thân cũng hướng về phía bên cạnh mà ngồi.
-Hôm nay em đi gặp mẹ anh?
-Anh biết?
-Ừ. Sau bữa tiệc kỷ niệm 2 tuần, mẹ anh đã gọi anh về Lưu gia...
-Em hiểu. Anh không cần cảm thấy có lỗi với em.- Cô mỉm cười.- Mỗi chúng ta sinh ra trong từng gia tộc lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-dung-quen-em/1082998/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.