Cô mím môi, cố gắng áp chế cảm xúc mãnh liệt đang dâng lên trong lòng. Chớp mắt một cái, cô nở nụ cười thật giả tạo, dùng ánh mắt xa lạ nhìn người trước mặt mà nói:
-Cảm ơn anh vì đã cứu con tôi.
Người kia một thân diện vest xám đậm u ám, gương mặt so với năm năm trước đã khác đi rất nhiều, lạnh lùng vô cùng, trước đây đã kiệm lời rồi bây giờ còn kiệm lời hơn. Người đó không ai khác chính là anh, Hàn Thiên Vũ, người đã thất hứa với một người coi trọng lời hứa như cô. Anh hứa sẽ không có gì với người phụ nữ khác nhưng cuối cùng thì sao? Ngay khi cô mệt mỏi trở về sau chuyến công tác vất vả, không về công ty mà lại về nhà đầu tiên vì muốn đưa quà cho anh nhưng cô nhận lại được gì? Đập vào mắt cô là hình ảnh anh ta đang ôm người phụ nữ khác trong lòng. Có lẽ cả đời cô cũng không quên được hình ảnh đó.
Anh nhìn chằm chằm cô, trong mắt hiện lên vài tia căm uất, một lúc sau, đôi môi mỏng bỗng phun ra hai chữ:
-Tiện tay.
Anh hận cô, hận cô năm đó đã không nói không rằng bỏ anh mà đi. Sau khi điều tra về vụ tai nạn kia và không nhận lại được gì thì Tô Hạ Hy bỗng từ đâu xuất hiện đưa cho anh tấm ảnh cô cùng Lưu Hàn Thiên ở nơi nào đó ôm ôm ấp ấp. Về mặt cá nhân của anh mà nghĩ, cô đã nɠɵạı ŧìиɦ. Người phụ nữ này đã nói với anh rằng mẹ kế của anh là người gây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-dung-quen-em/1082991/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.