Mệt mỏi kéo vali ra khỏi căn nhà đó rồi bắt tạm một chiếc taxi. Cô rút điện thoại ra gọi cho Vân Linh, ngoài Vân Linh ra cô cũng chẳng biết cần phải tìm ai. Chuyện ly hôn này nên giấu cha cô thì tốt hơn.
-Linh, tôi thể đến nhà bà ở nhờ vài hôm được không?
-Được chứ, tôi luôn chào đón bà. Nhưng có chuyện gì sao? Là Hàn Thiên Vũ?
-Ừ.
-Đến đây luôn đi.
___20 phút sau, nhà Vân Linh___
-Hàn Thiên Vũ đã làm gì cô gái của tôi đến mức bỏ nhà ra đi thế này? Rõ ràng mới 2 tuần trước tỏ tình sao giờ lại như vậy?
-Bà nhớ Dương Lam Ngọc chứ?
-Đã từng gặp qua ở tiệc kỉ niệm công ty, cô ta đã làm gì?
-Người thông minh như bà mà không đoán được sao?
-...Cái tên Hàn Thiên Vũ chết bầm đó, đáng ra bà không nên tin tưởng hắn, không hiểu hắn ta là loại người gì luôn, hết Dương Gia Kỳ lại đến Dương Lam Ngọc, thằng chó này, tôi phải gϊếŧ hắn!!- Vân Linh cay cú chửi Hàn Thiên Vũ, tay chân khua loạn xạ, trực lao ra khỏi nhà nhưng đã bị cô giữ lại.
-Kệ anh ta đi, tôi mệt rồi. Bà xếp đồ vào hộ tôi nhé, tôi đến công ty đây.
-Ừ, nhớ cẩn thận. Chuyện này có cần phải giữ bí mật với chú Lãnh không?
-Bà hiểu tôi nghĩ gì mà.
___Tại Lãnh thị___
'Cộc cộc'
-Vào đi!
-Thưa phó tổng, có bưu kiện gửi cho cô.
-Ừ, để trên bàn cho tôi, chuyển đơn ly hôn đến phó tổng Hàn thị.
-Cô thực sự muốn ly hôn?
-Không thể không làm.
-Chuyện này sẽ nói với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-dung-quen-em/1082985/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.