-Tôi không yêu cô, tôi còn rất ghét cô là đằng khác. Loại người như cô tốt nhất là vẫn nên tránh xa tôi ra.
Tại sao hắn chưa bao giờ hiểu cho cô dù chỉ một lần. Cùng lắm là sẽ dùng những lời nói cay độc đối với cô. Nhưng suy cho cùng cô là người tạo ra cái tình cảm đơn phương này vậy nên cô cũng chính là người cần kết thúc nó.
-Thiên Vũ! Tôi xin lỗi.
-Cô có tư cách để gọi tên tôi sao. Cô không xứng.
Vẫn là giọng nói cùng gương mặt đó. Luôn là những lời sỉ nhục. Mọi lời nói cứ như hàng ngàn lưỡi dao cứa vào tim cô. Cô đau, nhưng không có quyền gì để trách móc hắn. Với hắn, cô chỉ là một hậu bối, không hơn không kém. Lấy cớ gì mà để trách móc hắn đây.
-Tôi...thực sự xin lỗi anh.
Cố gắng dấu đi những giọt nước mắt đang đua nhau rơi xuống và mím chặt môi để không phát ra tiếng nấc. Cố gắng đến mấy cũng không thể ngăn việc đó lọt vào mắt Hàn Thiên Vũ. Tất cả đã được hắn hoàn toàn thu vào mắt. Cũng lúc đó, Dương Gia Kỳ bước tới, hắn vội vàng:
-Cô còn định ăn vạ tôi sao? Đúng là không biết vô liêm sỉ là gì mà. Mau lau nước mắt đi, không Kỳ Kỳ lại tưởng tôi bắt nạt cô. Tôi không muốn Kỳ Kỳ lo lắng cho cô.
-Tôi không hề ăn vạ anh.
Cô thực sự không muốn khóc trước mặt hắn, cho dù có đau lòng đến mấy.
Mẹ cô đã rời bỏ cô từ khi cô 5 tuổi. Vì vậy cha cô, Lãnh Đông Phong lại một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-dung-quen-em/1082950/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.