“Mở rộng chân em ra! Tôi muốn được nhìn rõ cô bé của em.”
Mộng Dao cảm thấy rất xấu hổ, sao anh lại có thể nói ra những lời không biết xấu hổ như vậy chứ? Lỡ có ai đó đi ngang qua vô tình nhìn thấy thì như thế nào?
“Anh, lỡ như có ai đó thấy được thì sao?”
“Không ai có thể thấy được chúng ta cả. Đây là cửa kính chuyên dụng, chỉ có nhìn từ trong ra, người ngoài nhìn vào sẽ không thấy gì cả.”
“Thật vậy không?”
“Cho nên em mau mở chân ra đi. Tôi giúp em nới rộng ra một chút, nếu không đi vào sẽ rất đau.”
Ban đầu Mộng Dao có chút xấu hổ, cô quay mặt đi từ từ mở rộng chân ra nhưng cô vẫn cảm thấy rất ngại mà không muốn mở mắt.
“Mở rộng chân ra thêm chút nữa! Tôi chưa nhìn rõ.”
Qua tấm cửa kính trong suốt trên xe, cô có thể nhìn thấy được gương mặt của bản thân lúc này, chính là dáng vẻ phảng phất vẻ phóng đãng chưa từng có trong cơn kích tình.
Anh đưa tay chạm vào cô bé của cô, cánh hoa mềm mại ướt át rỉ ra chút mật ngọt. Anh đưa tay vuốt ve bên ngoài cánh hoa, xoa nắn hạt ngọc bên ngoài để kích thích.
“Tri Hành, thật sự… rất nhột.”
“Hửm? Nhột sao?”
“Á…”
Anh đột nhiên đâm một ngón tay vào sâu bên trong u huyệt. Con ngươi anh chìm trong một màu phủ bạc, bạc môi nhếch lên một nụ cười lạnh, ánh mắt nhìn chăm chú vào nơi thầm kín của người phụ nữ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-dung-buong-tay-anh-/3479490/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.