Nhưng đến cuối cùng anh nhận ra rằng, yêu một người không phải là chiếm hữu người đó mà là buông tay để người đó được hạnh phúc.
Cho đến khi số phận bắt anh va phải Mộng Dao và để cô bước vào cuộc đời vốn dĩ đã chẳng còn gì khiến anh chờ mong.
Chính sự ấm áp, chân thành của cô đã xoa dịu trái tim. Nụ cười ngọt ngào của cô không biết từ khi nào đã đi vào trái tim anh. Không biết từ lúc nào anh đã luôn muốn được nhìn thấy cô mỗi ngày.
Chỉ là anh ngốc nghếch quá, mãi không nhận ra được đó là tình yêu. Cho đến khi anh đánh mất đi cô mãi mãi.
Khó khăn lắm anh mới có thể khiến cho cô tha thứ cho bản thân. Đúng là trên đời này không gì cứng rắn hơn trái tim phụ nữ. Nhưng chỉ cần bạn dịu dàng với cô ấy một chút thôi, trái tim của cô ấy sẽ vô cùng mềm yếu.
Sau này anh muốn dùng quãng đời còn lại để ở bên cạnh, yêu thương và bảo vệ cho cô cả đời.
Tống Tri Hành nắm lấy tay cô.
“Dao Dao, trở về với anh đi. Anh không muốn nhìn vợ mình sống với người đàn ông khác. Anh muốn cho em một mái nhà, cho Giai Nghi một người mẹ. Muốn dùng quãng đời còn lại để cho em hạnh phúc.”
Mộng Dao không nói gì, cô chỉ khẽ gật đầu. Tống Tri Hành lúc này không biết từ đâu lấy ra chiếc nhẫn cưới mà lúc trước cô đã bỏ lại. Anh nhẹ nhàng hôn lên tay cô.
“Sau này chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-dung-buong-tay-anh-/3479478/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.