Tống Tri Hành được Văn Lực cõng trên lưng đưa vào trong phòng ngủ của Mộng Dao. Sau đó cậu liền cảm thấy đây là thời điểm thích hợp để hai người làm lành với nhau.
Đêm nay trời mưa lạnh giá, trai đơn gái chiếc trong một căn phòng, không thành công thì cũng thành nhân.
Quả không uổng công anh đưa Văn Lực đến đây, cậu liền nhanh chóng mượn cớ xuống dưới gọi bác sĩ mà chạy đi trong mưa. Để mặc Mộng Dao với Tống Tri Hành một mình ở trong phòng khiến cô không biết phải làm sao.
“Chủ tịch, ngài tốt nhất đừng có làm tôi thất vọng đấy nhé.”
Hôm nay chỉ có cô, Tống Tri Hành và bé Giai Nghi ở trong nhà thôi. Cô đâu biết phải làm sao?
Mộng Dao đứng đó nhìn Tống Tri Hành cả người ướt nhẹp vì dính mưa. Cô nghĩ việc cần thiết bây giờ nhất là phải thay đồ cho anh.
Cô đi sang phòng của Từ Tuấn lấy tạm một bộ đồ mà cô nghĩ là vừa với dáng người của anh. Sau đó cô ngồi xuống bên mép giường chậm rãi đưa tay cởi cúc áo cho anh. Cô cố gắng nâng người anh lên để cởi nốt chiếc áo ướt ea ngoài.
Nhìn vào phần trên của anh mà Mộng Dao khẽ nuốt nước bọt. Phải nói là dáng người anh khiến cho nhiều người đàn ông phải ghen tị đấy.
Làn da anh trắng như trứng gà bóc nhưng lại không hề yếu ớt mà có cơ bụng sáu múi hoàn hảo. Cơ ngực thì vạm vỡ khiến cho Mộng Dao không thể rời mắt.
Cởi được cái áo cô đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-dung-buong-tay-anh-/3479475/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.