“Nếu như anh không đi thì tôi sẽ qua phòng khác ngủ.”
Nhìn thấy thái độ gay gắt của Mộng Dao, Tống Tri Hành càng cảm thấy bực bội. Đến phòng của anh mà cô cũng không cho anh ở sao?
“Được rồi, tôi ngủ ở sô pha là được chứ gì?”
Mộng Dao nhìn Tống Tri Hành đem chăn gối đến sô pha để nằm thì trong lòng lại cảm thấy hơi tội lỗi. Rõ ràng là cô chiếm mất chỗ phòng của anh, còn chiếm luôn cả giường của anh.
Đại thiếu gia như anh làm sao mà lại chịu ấm ức như vậy? Anh thực sự là vì con và vì cô nên mới làm như vậy sao?
Tống Tri Hành đứng cầm cái gối đi lại phía sô pha nằm xuống. Ghế sô pha nhỏ lại không để vừa với chiều cao của anh. Đôi chân của anh phải đan chéo một khoảng trong không trung. Nhìn vào cũng biết là anh không thoải mái khi ngủ trên sô pha chút nào.
Nhưng Tống Tri Hành vẫn nhắm mắt lại, anh chỉnh cái chăn một chút cho vừa người, sau đó lại vỗ tay một cái để tắt điện trong phòng.
“Được rồi ngủ sớm đi. Mai tôi sẽ đưa cô đi bệnh viện.”
Mộng Dao nghe anh nói mai lại dẫn cô đi bệnh viện thì trong lòng vô cùng lo lắng. Chẳng phải anh đã hứa là sẽ không bắt cô phá thai nữa rồi kia mà.
Sao bây giờ anh lại nuốt lời chứ?
“Tôi không đi. Chẳng phải anh đã hứa không bắt tôi phá thai nữa rồi hay sao?”
Lúc này Tống Tri Hành mới đột nhiên nhận ra là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-dung-buong-tay-anh-/3479410/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.