“Mẹ, con không yêu cô ấy nên không thể cưới cô ấy hay cho cô ấy danh phận được.”
“Được, vậy thì bây giờ một là mẹ sẽ từ mặt con, hai là con đến nhà xin đón con dâu và cháu nội về cho mẹ.”
“Mẹ có biết cô ấy là ai không?”
“Là ai?”
“Là Phó Mộng Dao, em gái của Phó Nhược Hằng. Nên con không thể cưới cô ấy hay cho cô ấy danh phận được.”
Hèn gì bà cứ cảm thấy cô gái này quen quen, thì ra lại là em gái của Phó Nhược Hằng, bạn thân của Trình Ý. Hèn gì Tống Tri Hành lại tỏ ra khó chịu như vậy.
Nó khiến cho anh rơi vào tình huống khó xử. Anh yêu Trình Ý, hận Phó Nhược Hằng nhưng lại cưới bạn thân của Trình Ý thì làm sao mà anh chấp nhận được?
“Nhưng con cũng không thể ép con bé phá thai được. Con cái là lộc trời cho. Con có biết ở ngoài kia có bao nhiêu người ao ước có được một đứa con không? Huống hồ chi đứa bé này là con cháu của Tống gia. Mẹ làm sao có thể để cho huyết mạch nhà ta bị hủy vì một quyết định nóng vội của con được?”
Nếu như đứa trẻ đã xuất hiện vậy thì chắc chắn là bà không thể để cho anh làm chuyện tàn nhẫn như vậy được. Anh có thể không yêu cô nhưng bà lại không thể không cần cháu của Tống gia. Biết đâu được cả đời này anh cũng sẽ không chịu kết hôn thì sao?
Nhưng Tống Tri Hành lại không vui một chút nào. Bây giờ mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-dung-buong-tay-anh-/3479405/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.