Địch Hiểu Thư ngủ thêm hai giờ nữa rồi tỉnh lại trong mùi cháo thơm ngát.
Hôm qua cậu không ăn cái gì, bây giờ đúng là lúc bụng đói kêu vang. Chờ rửa mặt xong, ngồi vào bên cạnh bàn, nhìn thấy màu cháo trắng xinh đẹp, cậu quả thực muốn chảy nước miếng.
Lăng Xá từ trong phòng bếp cầm theo chiếc thìa đưa cho cậu.
Đưa tới giữa không trung lại đột nhiên ngừng tay: “Hiểu thư, ngươi không giận ta nữa rồi đi ~ “
Địch Hiểu Thư nhìn hắn, lại nhìn cháo: “Không giận”
Sao có thể giận người mang đồ ăn đến cho mình đây?
Địch Hiểu Thư nhất thời đã rơi vào bẫy của Lăng Xá.
Dù sao, Địch Hiểu Thư cũng là một người tính tình hiền lành, không hay tức giận, mà có tức cũng không tức được bao lâu. Ngày đó cơn giận dữ của cậu lại bị Lăng Xá ngay từ đầu phá vỡ, sau đó dù có thể nào cũng không bùng nổ được nữa.
Nhưng dẫu vậy cậu cũng không tin những gì Lăng Xá nói….là thích và vv….
Sao có khả năng cơ chứ!
Cậu là chuột tinh, tính cách mềm yếu không nói, bên ngoài cũng kém xa Lăng Xá vài cái cấp bậc, muốn thân phận không có thân phận, muốn bề ngoài không có bề ngoài….
Mà Lăng Xá, tướng mạo, vóc người thì khỏi phải nói, hoàn toàn là một người nhìn qua đã biết lợi hại, hơn nữa….đối với mọi người rất tốt….ôn nhu….hữu lễ…. (mặc niệm cho em đã chính thức bị tẩy não rồi)
Mấy ngày này, Địch Hiểu Thư thường ôm chăn mềm không ngủ được, cứ luôn nghĩ tới chuyện tình của Lăng Xá.
Cậu vốn tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-dung-an-em/1329917/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.