Chu Tư Ức ngồi trên nền đất trống trải cạnh cửa sổ sát trần nhếch môi cười khinh thường nhìn các tài khoản truyền thông liên tục xóa bài đăng và bức thư xin lỗi Bùi Như Niệm từ công ty cũ của cô.
Chu Tư Ức vứt điện thoại sang một bên, cách lớp cửa kính nhìn xuống thành phố rộng lớn, khóe môi cong lên một nụ cười khinh miệt như như một vị thần ở trên cao nhìn xuống chúng sinh.
Vài giây sau, bầu không khí của vị tổng giám đốc bá đạo đột nhiên bị xé rách, Chu Tư Ức bỗng nghe thấy tiếng bước chân dồn dập lên cầu thang.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bản năng sinh tồn của Chu Tư Ức lập tức trỗi dậy. Anh nhanh chóng đứng lên chạy về phòng ngủ lánh nạn.
Nhưng Chu Hạo đã nhanh hơn một bước, nổi giận đùng đùng hét gọi tên Chu Tư Ức.
“Chu Tư Ức, mày ở trên mạng nói nhăng nói cuội gì vậy hả?” Vẻ mặt Chu Hạo dữ tợn, đôi mày nhíu chặt thành rãnh sâu: “Mày mau giải thích rõ ràng cho ba, cái tên thất bại này, ngay cả quy tắc ngầm mà mày cũng dám nói ra.”
“Oan cho con, không phải con nói đâu!” Chu Tư Ức giơ hai tay lên trời la hét kêu oan: “Mấy tay nhà báo nói con là kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-dinh-luu-lam-nguoi-di/3964669/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.