Hình dạng tư duy thần hồn cũng không phải cố định, như Liêu Đình Nhạn lúc này giống một đám mây trắng mềm mại, cho nên nàng chỉ có thể trôi.
Thần hồn Tư Mã Tiêu đang điêu tàn, Liêu Đình Nhạn nhìn đóa hoa thần hồn của hắn đã sắp rụng, định đi vớt những ‘ cánh hoa ’ đó. Nàng kéo thần hồn của mình ra một chút, hứng mảnh thần hồn đang rơi xuống. Mảnh thần hồn đó rơi lên mây trắng làm đầu óc Liêu Đình Nhạn phát ngốc, cảm giác như bị điện giất, tê tê giống như có chỗ nào cọ vào, phi thường kỳ quái.
Còn có một loại cảm xúc mặt trái buồn chán theo ‘ cánh hoa ’ truyền tới, Liêu Đình Nhạn cảm thấy mình phải xem một bộ phim khó hiểu, thật khó chịu.
Nàng tiếp tục đi vớt, mỗi khi vớt được một mảnh, loại cảm giác tê dại cổ quái này càng rõ ràng hơn một chút. Tuy rằng thần hồn ở trong tư duy người khác, nhưng vẫn tồn tại cảm giác đối với thân thể, nàng liền phát hiện thân thể của mình không có sức lực, chân mềm, còn có chút đau đầu.
Phỏng chừng là di chứng, vào địa bàn người khác cũng không phải dễ như vậy.
Nhưng mà tới cũng đã tới.
Nàng cẩn trọng vớt hơn một nửa, còn một bộ phận không phải nàng không muốn vớt, mà là những cánh hoa đó tựa như đã khô héo tiêu tán, cho nên nàng chỉ có thể mang theo chỗ còn lại bay lên trên, bay tới trung tâm tư duy là một viên cầu sáng ảm đạm. Viên cầu sáng này chính là nội hạch của thần hồn, nếu nội hạch này cũng tiêu tán, người thật sự sẽ hồn phi phách tán.
Liêu Đình Nhạn không biết nên làm cách nào dính những mảnh nhỏ thần hồn lại cho hắn, đành thử coi mình là một khối băng dính, bọc những mảnh nhỏ thần hồn đó dán vào nội hạch, nghĩ có thể chờ xem chính nó bám vào trở lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-dang-ca-muoi-cho-su-to/92594/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.