Liêu Đình Nhạn có dục vọng cầu sinh rất mạnh, đồng thời, nàng cũng thực mẫn cảm đối với nguy hiểm, cho nên mỗi lần nhìn thấy Tư Mã Tiêu sư tổ này, nàng đều túng túng, tận lực ít nói, coi đối phương là tổ tông, chú ý dùng từ lễ phép. Nhưng hiện tại, tổ tông này ước lượng ngực nàng giống như cân thịt heo, lý trí của nàng nháy mắt offline, lá gan lớn lên, vòng tay sờ soạng mông Tư Mã Tiêu bóp một cái.
Tư Mã Tiêu: “……”
Mông lão hổ không thể sờ, Liêu Đình Nhạn nhìn biểu tình của đối phương, bỗng nhiên nghĩ tới những lời này. Nàng chậm rãi buông tay ra, cảm giác thấy cột dục vọng cầu sinh bắt đầu đầy tràn, vì thế biểu tình của nàng từ phẫn nộ biến thành bình tĩnh, rồi lại biến thành mê mang trong đó mang theo một chút túng quẩn. Nàng dựa vào trong lòng ngực Tư Mã Tiêu, ngoan ngoãn ôm cái tay trái vừa làm bậy, quay đầu nhìn về phía chân trời cuồn cuộn mây mù.
Ta nhìn trời xanh, ta nhìn đất rộng, chỉ không nhìn ngươi.
Liêu Đình Nhạn đang chờ tổ tông xấu tính vung tay ném mình xuống xe rắn đang chạy, còn suy nghĩ những việc cần phải chú ý lúc nhảy xe. Đợi một hồi lâu, cũng không chờ được. Nàng nghiêng mắt trộm liếc một cái, đụng phải đôi mắt Tư Mã Tiêu. Đôi mắt hắn thực lạnh, lạnh căm căm, đâm vào làm đau đầu óc. hắn người này lúc đầy người tối tăm, sắc mặt táo bạo làm người ta sợ hãi, lúc biến thái cười rộ lên cũng làm người ta sợ hãi, mặt vô biểu tình như vậy vẫn làm người ta sợ hãi.
Liêu Đình Nhạn: Ai nha sao ta lại không quản được cái tay này của ta đây.jpg
Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-dang-ca-muoi-cho-su-to/92577/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.