Làm Sư Nhạn mấy năm, bởi vì thân thể này bị tổn thương, nàng thực sự ăn chút đan dược rất đắng. Ban đầu lúc ấy, người cha giả Sư Thiên Lũ nói với nàng, tu vi của nàng muốn khôi phục đến đỉnh thực khó khăn, chỉ sợ cả đời không thể trở lại Luyện Hư kỳ. Vì thế, chỉ cho nàng một ít đan dược chữa thương, làm cho tu vi ổn định ở Hóa Thần kỳ, không đến mức rơi xuống nữa.
Sau đó chính nàng cũng ở Hạc Tiên Thành tìm người xem, tuy nói có thể khôi phục, nhưng yêu cầu một số tiền thuốc men khủng khiếp, còn phải thỉnh một đại năng tu vi so với nguyên bản của nàng cao hơn một cảnh giới, đả thông linh mạch bị thương ứ nghẹn cho nàng. Lúc ấy nàng vừa nghe khoản phí đó, tính tính tiền lương, nghĩ lại Sư gia suy tàn đến đây, liền quyết định cả đời làm Hóa Thần kỳ.
Dù sao cũng không phải tự mình vất vả tu tới cấp bậc đó, vẫn phải học được thấy đủ, Hóa Thần đã là rất đủ dùng rồi.
Khi đó nàng làm sao nghĩ được, một ngày kia, nàng có thể nhanh chóng khôi phục tu vi đỉnh cấp như vậy, chỉ ăn một ít dược giống đường mà thôi, toàn bộ quá trình không có đau đớn, thậm chí còn muốn lại có thêm một ít viên đường. Có một loại thuốc viên còn gợi lên hồi ức thơ ấu, chính là khi còn nhỏ ăn một loại đường hoàn là vắc-xin phòng bệnh màu trắng, hình như gọi là đường hoàn tuỷ sống gì đó?
“Cái này ăn quá ngon, còn nữa sao?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-dang-ca-muoi-cho-su-to/1856856/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.