Deidre Reardon nghe vẻ nản lòng trong giọng nói của con trai bà khi bà nói chuyện với anh hôm Chủ nhật và thứ Ba, đó là lý do khiến ngày thứ Tư bà quyết định thực hiện một chuyến đi dài bằng xe buýt và tàu hoả rồi lại xe buýt đến nhà tù Trenton để thăm anh.
Với tầm vóc nhỏ, đôi mắt xanh nồng nhiệt và nước da đặc trưng của vùng Bắc Âu, Deidre Reardon lúc này trông đúng với tuổi của bà, sắp sửa lên bảy mươi. Thân hình gọn gàng của bà có vẻ yếu đuối, và bước chân đã mất nhiều sinh động. Tình trạng sức khoẻ của bà đã bắt buộc bà từ bỏ công việc bán hàng ở tiệm A&A, và từ đó bà tăng thu nhập cho số bảo hiểm xã hội bằng cách làm công việc thư ký cho văn phòng giáo khu.
Số tiền bà đã dành dụm trong nhiều năm khi Skip ăn nên làm ra và tỏ ra rộng rãi với bà giờ đây đã cạn, phần lớn dùng để trang trải các chi phí trong nhiều cuộc chống án.
Bà đến nhà tù vào giữa buổi chiều. Vì hôm đó là ngày thường, họ chỉ có thể liên lạc bằng điện thoại ngăn cách nhau bởi một tấm kính. Ngay từ lúc Skip được đưa vào và trông thấy vẻ mặt của anh, Deidre biết rằng điều bà lo sợ nhất đã xảy ra. Skip đã từ bỏ mọi hy vọng.
Thông thường, mỗi lần anh quá chán nản, bà cố gắng làm cho anh khuây khoả bằng cách kể cho anh nghe nhiều chuyện của những người láng giềng hoặc trong giáo khu, kiểu tán gẫu làm vui lòng người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-cho-toi-goi-co-la-em-yeu/2883474/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.