Kerry sắp sửa rời khỏi văn phòng khi Geoff gọi điện thoại.
-Tôi đã gặp bác sĩ Smith sáng nay, - nàng nói nhanh với anh, - và tôi sẽ gặp Dolly Bowles khoảng năm giờ. Tôi không thể nói chuyện với anh lúc này. Tôi phải gặp Robin tại trường.
- Kerry, tôi nóng lòng muốn biết chuyện gì xảy ra với bác sĩ Smith và chị sẽ nghe Dolly Bowles nói những gì. Chúng ta có thể ăn tối chứ?
- Tôi không muốn đi ra ngoài đêm nay, nhưng nếu anh không ngại món xà lách và bột ngào...
- Tôi có gốc Ý, chị quên hay sao?
- Vào khoảng bảy giờ rưỡi nhé?
- Đồng ý.
Khi nàng đón Robin tại trường, Kerry thấy rõ con gái nàng đang quan tâm tới những trò đùa của lễ hội Halloween hơn chuyện đã xảy ra hồi sáng. Thực ra, Robin dường như đang lo nghĩ về chuyện đó. Theo con gái, Kerry bỏ qua tất cả, tối thiểu trong lúc này.
Khi họ về tới nhà, nàng cho cô sinh viên vẫn thường chăm sóc Robin được nghỉ buổi chiều. Đây là cách sống của nhiều bà mẹ, nàng nghĩ trong lúc, cùng với mấy người trong số họ, nàng gia nhập một đám trẻ con thích đùa bỡn.
Nàng và Robin quay trở về nhà vừa kịp để đón tiếp Joe Palumbo. Anh mang một cái cặp dày cộm, mà anh vỗ nhẹ với một nụ cười mãn nguyện.
- Hồ sơ của cơ quan điều tra về vụ án Reardon, - anh nói với nàng. - Có cả lời khai ban đầu của Dolly Bowles. Ta sẽ xem có phù hợp với những điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-cho-toi-goi-co-la-em-yeu/2883468/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.