———————————————————
Lâm Tinh Thùy ở nhà không biết chuyện gì đã xảy ra ở trên lớp học, nhưng đợi bà nội Lâm và Lâm Dã Khoát đi ra ngoài, cô cũng mang chiếc túi vài to trên lưng đi đến hiệu sách lớn nhất thành phố.
Sau khi lên xe, một người dì khác nhìn thấy tay cô băng bó nghiêm trọng, sợ cô cầm không chắc tay nên lập tức đứng dậy nhường ghế cho cô. Mặc cho Lâm Tinh Thùy từ chối, cuối cùng người dì đó quá nhiệt tình, dùng hai tay đặt lên vai cô ấn cô xuống ghế ngồi, Lâm Tinh Thùy trong lòng thở dài - cô không biết khi nào thì thân hình nhỏ bé của mình mới trở lại như trước.
Có lẽ là bởi vì giọng nói của dì hơi lớn, Lâm Tinh Thùy lập tức thu hết ánh mắt của những người xung quanh, nhìn xung quanh nhưng không thấy ánh mắt ác ý nào, chỉ có thể cười cảm ơn với dì: "Cám ơn."
Bản thân không làm tổn hại đến ai, trong cuộc sống hàng ngày vẫn có thể bắt gặp điểm tốt ở người khác, cho dù điều kiện có chút ưu tiên, Lâm Tinh Thùy vẫn có chút không quen. Rốt cuộc sống trong những ngày tận thế nhiều năm như vậy, cô từ lâu đã quen với sự tàn khốc và nhẫn tâm, đột nhiên gặp phải một người dì nhiệt tình như vậy khiến cô có chút không biết phải làm sao. Lâm Tinh Thùy hiểu rằng kiến thức và suy nghĩ hiện tại của cô vẫn chưa tương thích với thế giới này, vì vậy cô sẽ chú ý nhiều hơn.
Sau khi đến hiệu sách, Lâm Tinh Thùy lấy ra danh sách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-cho-chinh-ta-duoc-bieu-dien/165825/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.