Bé Tiểu Hùng, tên ở nhà là Winnie, tên chính thức, tạm thời không nói chomọi người biết. Không sai, mọi người đều biết, ba mẹ rất nổi tiếng đó,chí ít thì trong lòng là thế.
Lúc còn chưa ra đời, ba mẹ chịukhông ít khổ, nguyên do phải kể đến bà ngoại. Trẻ thơ nhỏ dại, đươngnhiên không biết vì sao khi đó bà ngoại lại như thế nhưng mà biết nhấtđịnh ba mẹ rất khổ.
Mẹ luôn nói ba là anh hùng. Tóm lại anh hùnglà gì? Không biết nữa, chỉ biết cầm súng là anh hùng. Vì thế nguyện vọng từ nhỏ là có ngày cầm súng, có ngày có thể làm anh hùng.
Cònchưa chào đời thì ba đã đi học. Kỳ lạ, đi học không phải việc của trẻcon sao? Ba lớn như thế sao cũng đi học nhỉ? Rất thích ba, muốn đi cùngba nhưng mẹ nói ba có việc của ba, ba đang dốc sức vì tương lai của haimẹ con.
Lần đầu tiên thấy ba, mặt ba toàn râu, ba dùng râu cọ mặt, sợ quá, trốn sau lưng mẹ.
“Tiểu Hùng, ba nè.” Ba cười toe.
“Không, không phải ba, ba là đại anh hùng, không giống vậy đâu.” Vẫn sợ hãi trốn trong lòng mẹ.
“Winnie, đây là ba, mau gọi ba đi.” Mẹ vỗ nhẹ đầu.
“Không, chú ấy không phải ba.” Vẫn cố chấp gào lên.
Cuối cùng vẫn gọi ba, bởi vì ba cạo râu xong nhận ra liền, ba đẹp trai y như trong hình.
Cùng mẹ ở trọ bên cạnh trường ba, ba sẽ cùng đi chơi, còn dẫn hai mẹ con vào trường chơi nữa. Trong trường có rất nhiều chú mặc đồ giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-vo-dong-chi/1933570/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.