Hùng Khải rất khổ sở, tất cả việc xảy ra hôm nay như một cơn ác mộng vâykhốn anh, như một con rắn độc quấn lấy anh. Còn nhớ lúc sáng, vì có tậphuấn nên anh dậy rất sớm. Lúc ấy Tu Dĩnh còn ngủ, nhìn gương mặt hạnhphúc của cô, anh rất thỏa mãn, có điều kéo dài được bao lâu? Anh khôngbiết, con đường trước mặt họ còn rất dài, vả lại đầy gian truân. Hôm nay lòng anh đặc biệt phiền muộn, có linh cảm chẳng lành, dường như sắp xảy ra chuyện gì đó, nhưng khi ấy anh không nghĩ nhiều lắm.
Anh sắpphải tham gia đại hội thi đấu quân sự, đại đội trưởng đặc biệt huấnluyện riêng cho anh. Đại đội trưởng nói, chuyện này quan trọng lắm, ảnhhưởng tới đại đội, thậm chí là toàn trung đoàn, anh không được để chuyện tình cảm trai gái ảnh hưởng, phải lấy sự nghiệp làm trọng.
Trong lúc huấn luyện, Tu Dĩnh gửi tin nhắn nói cô sắp về nhưng lại quên mấtđịa chỉ doanh trại, bảo anh nhắn lại cụ thể. Đang giờ giải lao, thànhthử anh có thời gian nhắn lại, chỉ là trong lòng thoáng khó hiểu, sao cô lại quên địa chỉ được? Lạ thì lạ, nhưng anh vẫn nhắn lại. Nếu anh biếttin nhắn đó gửi đi sẽ mang đến tai nạn cơ hồ hủy cả đời anh, anh sẽkhông đời nào nói. Có điều không ai dự đoán trước được điều gì, cũngkhông có thuốc hối hận.
Anh bị cảnh vệ trung đoàn gọi đi, nói làtrung đoàn trưởng tìm anh có việc. Cả người anh toàn bùn sình, dầu máy,cũng không kịp thay đồ, không thể để trung đoàn trưởng chờ được? Vì thếanh mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-vo-dong-chi/1933545/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.