Trước nay Tu Dĩnh chưa từng lo lắng phiền não thế này bao giờ. Đã hơn nửatháng nay Hùng Khải không liên lạc với cô, cô cũng không cách nào liênlạc được với anh.
Thời gian này, chẳng những cô phiền vì HùngKhải không có tin tức mà còn vì chuyện giảm biên chế ở công ty. Tới giờvẫn chưa có quyết định đưa xuống, phải trải qua những ngày thấp thỏm bất an. Nếu an tâm, xác định bản thân bị sa thải rồi, tuy buồn thì chí ítcũng không đến nỗi hồn vía để đâu đâu như thế này. Bởi vì có khả năngdựa vào biểu hiện mấy ngày nay của mình, Tu Dĩnh ra sức làm việc, cũngvì quên đi sự thật là Hùng Khải không có tin tức.
Thời gian này,bà Tu vẫn bận rộn vì chuyện hôn nhân của Tu Dĩnh như cũ. Lần nào hàohứng nói với con gái bà tìm được cho cô một đối tượng xem mắt rất có“tương lai” đều bị Tu Dĩnh cự tuyệt mà đau lòng trở về nhưng bà khôngchịu buông tha. Bạn thân làm việc ở ngân hàng, một hôm đột nhiên nói với bà: “Khuê Lan, con gái cậu làm việc ở công ty địa ốc phải không?”
“Đúng thế, không phải cậu biết Tu Dĩnh làm nghề gì lâu rồi sao?” Bà Tu nhìn bạn khó hiểu.
“Mình có một đứa cháu họ xa, giờ đang làm việc trong quân đội, năm nay 32tuổi nhưng vẫn không có đối tượng nên mới hỏi xem con gái cậu có thíchbộ đội không?”
“Bộ đội? Cụ thể là cậu ta làm chức gì?” Bà Tu hỏi một cách soi mói.
“Tiểu đoàn phó, hình như sang năm sắp lên tiểu đoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-vo-dong-chi/1933488/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.