Tới khi Lục Viện đến nhìn qua vẻ mặt không được tốt lắm, cả người có phần tiều tụy, gầy đi rất nhiều. Ôn Hoàn hỏi chị có phải cãi nhau mâu thuẫn với Lạc Hướng Đông không, chị chỉ lắc đầu cười với cô. Nhưng Ôn Hoàn biết nhất định là cãi nhau ầm ĩ, nếu không với tính cách của chị sẽ không bỏ đi như vậy, nhưng nếu chị không nói cô cũng không tiện hỏi nhiều.
Lục Thần vì công việc trong đơn vị nên hai ngày nay cũng không về nhà, Ôn Hoàn còn đang suy nghĩ nên nói chuyện của Văn Phong với Lục Viện như thế nào, muốn tìm một thời điểm thích hợp để thăm dò chị một chút.
Buổi tối dỗ mẹ Ôn ngủ xong Ôn Hoàn mới từ trong phòng của mẹ đi ra, thấy Lục Viện ngồi ngây ngẩn ở trong phòng khách, TV cũng không mở, không làm gì cả cứ ngồi yên như vậy.
Ôn Hoàn bước tới, chỉ thấy chị đang ngồi dựa vào ghế sofa không biết suy nghĩ gì đó. Ngồi xuống cạnh chị, Ôn Hoàn nhẹ giọng hỏi: "Đang nghĩ gì vậy?"
Lúc này Lục Viện mới lấy lại tinh thần, cười với cô lắc đầu: "Không có gì."
Ôn Hoàn khẽ thở dài, đưa tay sang kéo tay chị qua, nhìn vào mắt của chị nói thật: "Chị, có gì chị cứ nói ra đi đừng giấu ở trong lòng một mình sẽ khó chịu."
"Tiểu Hoàn, chị thực sự không có việc gì, đừng lo lắng cho chị." Lục Viện miễn cưỡng cười, chị đã quen tự mình chôn vùi tất cả khổ sở và đau lòng ở trong tim của mình.
"Chị như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-trung-ta-tien-sinh/2933835/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.