Ngày hôm sau lúc Ôn Hoàn tỉnh lại Lục Thần đã tỉnh rồi, đang chống tay nằm bên cạnh nhìn cô hau háu, thấy cô mở mắt ra liền cong miệng cười với cô: "Hi."
Ôn Hoàn hơi sửng sốt, giống như có phần không phản ứng kịp, trong lúc nhất thời chăm chú nhìn anh không có phản ứng gì.
Lục Thần thấy bộ dạng cô ngây ngốc bèn giơ tay cố ý nhéo mũi của cô, nói: "Sao vậy, ngay cả người đàn ông của em cũng không nhận ra à?"
Chóp mũi Ôn Hoàn bị anh véo hơi đau, lúc này mới phản ứng được, giơ tay xoa xoa mũi, nhìn anh lẩm bẩm nói: "Cảm giác giống như nằm mơ, có chút không chân thật mà thôi."
Nghe vậy Lục Thần cười to, vươn tay kéo cô vào trong lòng, chăn phía dưới hai người dán chặt vào nhau, Lục Thần nhìn chằm chằm cô, cười có chút xấu xa nói: "Như vậy vẫn còn không chân thật sao?"
Cả khuôn mặt và tai cô nóng bừng lên, cô đương nhiên biết thứ chống đỡ dưới thân cô là cái gì, xấu hổ lấy tay đẩy anh ra, quay lưng lại khẽ mắng: "Lưu manh, đầu chứa toàn thứ không đứng đắn."
Lục Thần cười to, quơ tay ôm cô thật chặt trước ngực của mình, khiến cho sau lưng của cô dán chặt vào lồng ngực của anh, hai người giống như hai cái thìa xếp vào nhau, môi nhẹ nhàng lướt trên tóc của cô, hỏi: "Bây giờ cảm thấy chân thật chưa?"
Vùi ở trong ngực của anh, Ôn Hoàn gật đầu, lưng dán vào lồng ngực của anh như vậy cô có thể cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-trung-ta-tien-sinh/2933818/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.