"Anh không biết tôi?" Ôn Hoàn nhìn anh, thật là có chút bất ngờ anh vậy mà không biết mình.
Lục Thần nhìn cô hỏi: "Tôi cần phải biết cô sao?"
Ôn Hoàn sửng sốt một chút, lắc đầu, nở nụ cười nói: "Xem ra tôi cũng không thành công như chị Lynda nói."
Lục Thần nhíu nhíu mày, có chút nghe không hiểu ý của cô.
Dường như nhìn thấy nghi ngờ của anh, Ôn Hoàn chủ động giải thích: "Tôi là Ôn Hoàn, là diễn viên, từng đóng vài bộ phim, tối hôm qua bởi vì bị chụp ảnh tôi với anh thuê phòng trong khách sạn, cho nên bây giờ ngoài cửa khách sạn có rất nhiều phóng viên canh chừng chờ chúng ta đi ra, tình huống sau đó anh có thể tưởng tượng được."
Mày nhíu chặt hơn chút, hỏi: "Vậy làm sao bây giờ?" Anh cũng không thể cùng cô mắc kẹt ở chỗ này cả đời được, ngày kia anh còn phải quay về đơn vị sắp xếp việc diễn tập tháng sau.
"Giả làm bạn trai của tôi, đợi lát nữa đi ra ngoài chỉ cần mỉm cười là được rồi, mặc kệ bọn họ hỏi cái gì hay nói cái gì đều giao cho tôi trả lời." Ôn Hoàn thương lượng, thay vì để cho bọn họ viết cô cùng một người đàn ông xa lạ thuê phòng, còn không bằng túm người đàn ông này làm lá chắn, sau này giảm bớt những đề tài nhàm chán lại trút xuống đầu cô.
"Nói cách khác tôi với cô cùng đi ra ngoài sẽ bị chụp hình đăng lên TV, lên báo?" Lục Thần nhìn cô hỏi, chân mày cau lại như nút thắt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-trung-ta-tien-sinh/2933711/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.