Đỗ Tiểu Nhiễm không lên tiếng, trong lòng đã hiểu được mấy phần.
Cô cũng không biểu lộ gì ra ngoài, vội kêu bạn học và cô giáo dùng cơm.
Lúc nãy mặc dù không vui nhưng sau khi ăn ít đồ ăn cô giáo Triệu khá hơn một chút, dù sao người lớn tuổi như vậy từng trải hơn học sinh nhiều, chỉ là không nhịn được cảm khái: “Khi bọn ta còn trẻ đã nói giáo dục thái độ làm người ra sao, mặc dù nghèo khổ một chút nhưng địa vị xã hội lại cao, cũng được người ta tôn kính, bây giờ nhìn lại thực sự năm đó ta là đã xen vào việc của người khác rồi….”
Đỗ Tiểu Nhiễm vội an ủi cô giáo Triệu: “Nhưng vẫn phải cảm ơn cô, nếu lúc đấy không phải cô xen vào việc của người khác, chỉ sợ nhà em đã sắp xếp cho em học ở trường kỹ thuật.”
Cô giáo Triệu vui mừng cười khẽ.
Dùng cơm xong thời gian đã không còn sớm.
Đỗ Tiểu Nhiễm sợ thân thể cô Triệu không chịu được vội nói với hai bạn học một tiếng, hai bạn học nói khách sáo mấy câu rồi cũng muốn nhanh chóng ra về. lequydoon
Một nhóm bốn người, lúc đi ra bên ngoài hai bạn học đi phía sau có chút thắc mắc, nhỏ giọng nói: “Ôi, sao quán rượu không tới tính tiền bàn chúng ta?”
“Không có à? Tiểu Nhiễm không tính tiền ư?”
“Toàn bộ quá trình cô ấy đều ngồi phía đối diện chúng ta, cậu thấy cậu ấy đi tính tiền lúc nào hả?”
Nói lời này vẻ mặt hai bạn học đều thay đổi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-tong-chu-tam-biet-tong-chu/2024345/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.